"Viên Thiếu Doãn này thật sự là tên sắc phôi!" Vãn Lục mắng, nàng có chút nghi hoặc, "Loại người này sao có thể ngồi lên vị trí Thiếu Doãn của Trường An?"
Lưu Thanh Tùng ngoài cười nhưng trong không cười nói: "Vương Tạ Viên Tiêu, hắn xuất thân từ Trần Quân Viên thị, tuy nói Viên thị đến Đường triều đã kém xa trước kia, nhưng lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa, chỉ là nhờ xuất thân, huyết thống, thì ngàn vạn sĩ tử đã không đuổi kịp hắn. Đừng nhìn cái đức hạnh đó của hắn, phủ quan của Trường An này cũng không phải là ai cũng đều có thể làm được!"
Phủ nha của Trường An, có thể nói là một cái tồn tại râu ria, Trường An chính là đế đô, Trung Thư Tỉnh, Môn Hạ tỉnh, Thượng Thư Tỉnh tạm thời không đề cập tới, chỉ mới là chín Tự năm Giám, đã bao quát toàn bộ chức trách. Chuyện lớn hơn một chút, phủ nha lại không quản được, chuyện nhỏ một chút, tất nhiên là có người phía dưới quản, nhưng làm quan trong hoàng thành, lại không thể không làm gì, người bình thường thật đúng là không dễ đạt được trình độ này, hơn nữa, làm Phủ Doãn, Thiếu Doãn phải xử lý các loại tranh cãi, đây là chuyện một gậy tre có thể đánh nghiêng một đám quyền quý trong thành, động một chút thì là hai thế tử hầu phủ đánh nhau, phò mã tòm tem bị công chúa bắt gian...
Cho nên Viên Thiếu Doãn trên phương diện đại trí tuệ tuy kém hơn những các lão trong triều, nhưng khôn khéo trong những chuyện nhỏ nhặt thì không hề kém
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-nu-phap-y-part-2/3977574/chuong-356.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.