Tháng năm đã có thể cảm nhận được nóng bức của đầu hạ, bất quá cũng may mấy ngày đầu tháng có một trận mưa, làm nhiệt độ giảm xuống không ít. Thành Trường An tựa hồ bị hai lễ tang lớn này ảnh hưởng, trà lâu tửu quán khắp nơi cũng an tĩnh hơn so với ngày xưa rất nhiều.
Di thể của Thái phu nhân cần phải đưa về Lan Lăng để an táng, một khắc cũng không được chậm trễ, cho nên cái chết của Lăng Tương cũng phải tạm thời gác lại.
Tiêu Tụng cùng Nhiễm Nhan cũng không ngoại lệ mà cần phải đi trước, sau khi thái phu nhân nhập táng, thừa lúc còn trong hiếu kỳ, để Nhiễm Nhan bái từ đường, mới chính thức xem như người Tiêu gia.
Tiêu Tụng muốn đỡ quan, cần phải đi theo quan tài, mà Nhiễm Nhan thì lại đi theo các phụ nhân Tiêu thị ở đằng sau. Thời tiết nóng bức, quan tài không thể dừng lâu trên đường, cho nên lúc lên đường còn phải đồng thời bảo đảm mọi chuyện ổn thỏa, một đường vất vả tất nhiên là không cần phải nói. Nhiễm Nhan thì nhẹ nhàng hơn Tiêu Tụng, nàng giống như mấy phụ nhân khác, ngồi ở trong xe ngựa, so với mấy người Tiêu Tụng thì khỏe hơn nhiều.
Lan là hương của thánh vương, lăng là đỉnh cao. Lan Lăng có ý nghĩa là là đỉnh cao chỉ nở toàn hoa lan.
Mà sau khi đến Lan Lăng, thực sự cũng không làm Nhiễm Nhan thất vọng, hoa lan nở đầy trên một diện tích rộng lớn trong rừng sâu, hương khí thanh nhã bay khắp nơi, những nơi có thể lọt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-nu-phap-y-part-2/3977543/chuong-325.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.