Vãn Lục vừa nghe liền xù lông, lảnh lót rống lớn lên, nhưng chợt nhớ ra đây là ở trong phủ người khác, khó khăn hạ giọng, nghẹn đỏ mặt nói: "Cao thị khinh người quá đáng! Sao có thể như vậy? Cho dù Nhiễm gia không cho của hồi môn, vậy hồi môn của phu nhân đâu? Bà ta đều nuốt hết à? Làm chuyện đoạn tử tuyệt tôn như vậy, cũng không sợ sau này sinh không ra nhi tử!"
Hình Nương hợp lại tay áo nặng nề nói: "Lần này thì ngươi lại oan uổng Cao thị, bà ta phải làm sao, cũng không phải là phụ nhân chính trong viện? Dám dậy sóng với các tộc lão sao?"
Mỗi tộc lão trong lòng đều rất rõ ràng, cần thiết phải giữ chặt lấy Nhiễm Nhan, Tiêu thị muốn leo là leo sao? Cơ hội chỉ có lần này thôi, bọn họ lại không cho rằng trong tộc Nhiễm thị còn có vị nương tử nào có bản lĩnh câu lấy con cháu môn phiệt.
"Ngươi đây là nói a gia không muốn." Nhiễm Nhan không dùng câu nghi vấn, nàng ngay từ đầu đã biết vị phụ thân Đường triều này có ánh mắt thiển cận lại ích kỷ, nhưng có thể thiển cận đến nước này, thật đúng là một loại cảnh giới có thể làm người cúng bái.
Chuyện lần này, Nhiễm Nhan nghĩ sơ qua một chút là có thể xâu chuỗi từ đầu tới cuối, Ngũ tính Thất gia luôn thông hôn cùng vòng, nhưng trải qua đại loạn cuối thời Tùy, tới đầu thời Đường trong mấy đại tộc này có rất nhiều chi phòng chỉ còn lại cái vỏ rỗng, sĩ tộc Sơn Đông dĩ vãng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-nu-phap-y-part-2/3977517/chuong-299.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.