Hình Nương ngoài miệng thì đáp ứng, lại ngầm dùng mắt ra hiệu cho Vãn Lục, để nàng nhanh chóng thỉnh Tiêu Thị lang lại đây.
Vãn Lục vội vàng rời đi.
Khoảng nửa khắc sau, Tiêu Tụng liền chạy vào, nghe Hình Nương nói Nhiễm Nhan cơm trưa cùng cơm chiều cũng không đụng tới, thì cũng không màng lễ tiết gì nữa, đi thẳng vào trong phòng, vén áo choàng lên, ngồi xuống mép giường, nhẹ giọng gọi: "A Nhan..."
Tiêu Tụng kéo kéo chăn của nàng, vẫn không chút sứt mẻ, "A Nhan, dậy đi, ta mang ngươi đi ra ngoài chơi, còn không đứng dậy ta sẽ ôm cả chăn lẫn người đi a!"
Không trả lời, Tiêu Tụng lại là nói được thì làm được, dùng chăn bọc lấy nàng, định ôm ra ngoài.
"Tiêu Việt Chi, thả ta xuống!" Nhiễm Nhan vốn đã cảm thấy mất mặt, lần này nếu vì ngượng ngùng mà không muốn ra cửa, bị người dùng chăn ôm ra, chỉ sợ càng thêm mất mặt.
Tiêu Tụng thả nàng xuống, vì khi Nhiễm Nhan leo lên giường cả vớ cũng lột ra, hắn để nàng đứng trên chân mình, cứ như vậy, thân thể hai người dán chặt lấy nhau, thanh âm thuần hậu của Tiêu Tụng vang bên tai nàng, "Ta trước kia còn làm nhiều chuyện mất mặt hơn, nhưng đâu có như ngươi!"
"Ngươi đã làm những gì?" chóp mũi Nhiễm Nhan dáng trên ngực hắn, cả người quấn chăn bị hắn ôm vào ngực, cảm giác rất an toàn.
Tiêu Tụng cười nói: "Đêm nay chợ đông không có cấm đi lại ban đêm, ta mang ngươi ra ngoài chơi, chúng ta vừa đi vừa trò chuyện."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-nu-phap-y-part-2/3977507/chuong-289.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.