Trên con đường trống trải rộng lớn phủ tuyết mỏng, một nam tử tuấn lãng trong bộ quan phục viên lãnh màu đỏ đang đứng cách Nhiễm Nhan không đến hai trượng, sắc mặt hơi tái nhợt, nhưng rất có tinh thần.
Lý Khác nói câu kia với ngữ khí không hề có ý khiêu khích, ngược lại như là nói đùa với bằng hữu, có lẽ là thấy Tiêu Tụng tới nên cố ý trêu chọc.
Ánh mắt Nhiễm Nhan hơi khựng lại, kinh ngạc thấy còn có một lang quân đang đi về hướng Quốc Tử Giám, một thân bào phục viên lãnh tay rộng màu xanh lục, tư thái thong dong, khi nhìn thấy tình huống bên này, bước chân hơi chậm lại.
Thật trùng hợp, Tô Phục cũng đang đi ngang qua nơi này.
Vào cuối năm Trinh Quán thứ Chín, nguyên phối của Lý Khác mất, Vương phi thứ hai là xuất thân từ Tiêu thị, cùng tộc với Tiêu Tụng. Tính ra, Lý Khác tuy rằng lớn tuổi hơn Tiêu Tụng một chút, nhưng lại là đường muội phu của hắn.
Trên mặt Tiêu Tụng mang một nụ cười không chê vào đâu được, chắp tay thi lễ với Lý Khác, "Đã lâu không gặp, điện hạ biệt lai vô dạng!"
"Làm phiền Tiêu Thị lang quan tâm, cũng tạm." Lý Khác cũng rất có phong độ giơ tay ra hiệu hắn không cần đa lễ, giơ tay nhấc chân đều có phong phạm hoàng gia.
Tiêu Tụng liếc qua Nhiễm Nhan một cái, kinh ngạc nói: "Chẳng lẽ điện hạ cũng nhận thức Thập Thất Nương?"
Nhiễm Nhan dư quang trộm liếc Tiêu Tụng, hắn rõ ràng cái gì cũng biết, bộ dáng lại thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-nu-phap-y-part-2/3977470/chuong-252.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.