Sắc trời mờ mờ, Nhiễm Nhan một thân áo lụa màu lam sẫm đi trong hoa viên cũng không quá gây chú ý, từ Hòa Nhã cư đến Sở Thủy cư nơi Nhiễm Mỹ Ngọc ở bất quá mấy trăm mét, nàng cố tình tránh người, đi đường mòn nhỏ bên trong, thẳng đến cửa Sở Thủy cư cũng không gặp ai.
"Thập Thất Nương?" một cô nương trên dưới mười sáu mười bảy tuổi từ phòng trong đi ra, sau khi thấy rõ người tới là Nhiễm Nhan, mặt đầy kinh ngạc. Trong ấn tượng của nàng ta, Thập Thất Nương rất sợ nương tử nhà nàng ta, sao có thể tự mình tìm đến cửa?
Thấy Nhiễm Nhan đi tới, thị tỳ kia mới phản ứng, vội vàng khom người hành lễ, hỏi: "Nương tử tới tìm nương tử nhà ta vì chuyện gì?"
Nhiễm Nhan không nói một lời mà đi đến trước mặt nàng ta, mở miệng hỏi: "Nhiễm Mỹ Ngọc đâu?"
"Nương tử đã đi ngủ, có cần..." thị tỳ kia mới nói một nửa, trước mắt đã tối sầm rồi lung lay ngả ra sau.
Nhiễm Nhan túm lấy nàng ta, cởi guốc giày xách trong tay, sau đó túm đai lưng nàng ta, lôi vào lại trong phòng nơi nàng ta vừa đi ra.
Bên trong truyền ra thanh âm một nữ nhân trẻ tuổi, "Ngữ Nhi, ngươi về rồi à?"
Nhiễm Nhan bôi nước thuốc lên người Ngữ Nhi, sau đó lặng lẽ rời khỏi gian ngoài. Mới đi ra chưa được vài bước, đã nghe thấy trong phòng nữ hài kia nhẹ nhàng gọi Ngữ Nhi, sau đó truyền đến một tiếng thịch trầm đục.
Mới vừa rồi Ngữ Nhi kia nói, Nhiễm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-nu-phap-y-part-2/3977450/chuong-232.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.