Vừa dàn xếp xong, Vãn Lục liền lập tức lôi kéo Nhiễm Nhan hỏi: "Nương tử, nô tỳ tối hôm qua giống như bị Tiêu lang quân đánh hôn mê, hắn không có làm gì ngài đi?"
Hình như vì tối hôm qua sau khi Tiêu Tụng rời đi, ám vệ của hắn liền nghĩ biện pháp không dấu vết đóng lại cửa từ bên trong, nên Vãn Lục không xác định là mình nằm mơ hay là chuyện đã thật sự xảy ra, hay là nương tử vốn đã biết chuyện này.
Sáng sớm hôm nay liền vội vội vàng vàng khởi hành đi Lạc Dương, trước mặt Hình Nương Vãn Lục cũng không thể hỏi kỹ, đành phải kéo Nhiễm Nhan hỏi đông hỏi tây mấy câu như "Tối hôm qua ngủ ngon không?", "Có tỉnh hay không?", "Có nằm mơ hay không?", sau đó Nhiễm Nhan lại ngồi xe ngựa với Tề Lục nương, lại càng không tiện hỏi.
Nhiễm Nhan sửng sốt một chút, lúng ta lúng túng nói: "Ngươi nói tối hôm qua Tiêu Tụng tới?"
Vãn Lục nhìn vẻ mặt này của nàng, trong lòng chợt lạnh, khuôn mặt nhỏ cũng trắng bệch đi vài phần, vội vàng nói: "Nương tử, hắn...hắn..."
Nếu Nhiễm Nhan thật sự thất thân lúc nàng đang trông coi, Vãn Lục thật sự chỉ còn nước đâm đầu chết để tạ tội.
Nhiễm Nhan không chú ý tới thần sắc của Vãn Lục, vì còn mãi nghĩ tới giấc mộng đêm qua, nàng ôm người ta cứng ngắc không chịu buông tay...còn có thanh âm khàn khàn ôn nhu của người kia, huyết khí của Nhiễm Nhan dâng lên, vừa tức Tiêu Tụng lén chui vào phòng ngủ của nàng, lại xấu hổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-nu-phap-y-part-1/3969535/chuong-186.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.