Nhiễm Vân Sinh cùng Mộc quản gia vừa hàn huyên, vừa đi vào trong viện, Vãn Lục và Ca Lam dìu Nhiễm Nhan theo sau. Theo lời Mộc quản gia, Nhiễm Nhan biết được Tô phu nhân rất thích xem kịch, tiền viện Tô phủ còn có một cái sân khấu kịch, được xây dựng vô cùng tinh xảo.
Kiến trúc Tô phủ mang phong vận của vùng sông nước Giang Nam, hai bên có hành lang quanh co, quẹo bảy tám chỗ ngoặc mới ẩn ẩn nghe thấy thanh âm đàn sáo. Đường triều còn chưa xuất hiện hí khúc, kịch mà Tô phu nhân nói, bất quá là biểu diễn vũ đạo có kèm cốt truyện, cũng không có đối bạch*.
*Theo baidu thì hình như đây là một dạng của hát hí khúc, hai người trên sân khấu ta một câu ngươi một câu
Thời này vũ đạo âm nhạc là thứ chỉ có quý tộc mới có thể hưởng thụ, trừ phi chính mình dưỡng vũ cơ, nếu không thì rất khó mời nhạc cơ từ bên ngoài. Chỉ bằng điểm này, Tô phu nhân vì nữ nhi thật sự đã phí không ít tâm tư.
Theo Mộc quản gia vào tiểu các xem kịch, thấy bên trong đã sớm ngồi đầy người. Nhiễm Vân Sinh vừa bước vào, mọi người liền sôi nổi đứng dậy, Tô phu nhân là người đầu tiên bước ra đón, trên mặt mang nụ cười khéo léo, "Khách quý lâm môn, thiếp không tiếp đón từ xa, thỉnh Thập Lang chớ trách tội."
Vẫn cùng một lý do như lần đầu gặp mặt, nhưng mỗi một lần nghe, đều cảm thấy thành khẩn.
Ánh mắt Nhiễm Nhan xẹt qua chuỗi hồng ngọc trên cổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-nu-phap-y-part-1/3969530/chuong-181.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.