Hắc y nhân vung tay lên, sáu bảy tráng hán liền vọt lại, không cho một cơ hội thở dốc nào.
Lưỡi đao lóe hàn quang vút qua tóc mai của Nhiễm Nhan, trong lòng Nhiễm Nhan biết bọn họ đã hạ sát tâm, lập tức vừa tránh né đao kiếm vừa giương giọng nói: "Trang Doãn bị ta hạ độc, ngươi dám giết ta, vừa lúc kéo hắn chôn cùng."
Lời này vừa ra khỏi miệng, Nhiễm Nhan rõ ràng cảm giác được công kích của hắc y nhân chậm lại, người cầm đầu nọ đứng yên bên cạnh một lúc lâu.
Nhiễm Nhan đương nhiên sẽ không ngoan ngoãn đứng đây cho bọn hắn bắt lấy, nàng đã sớm phát hiện những khe hở của hàng rào trong suối nước không nhỏ, một tráng hán có thể không chui lọt, nhưng nàng có thể chui qua.
Đúng lúc này, giữa trời đêm vang lên tiếng huýt gió bén nhọn, thanh âm lúc dài lúc ngắn, như là loại tín hiệu nào đó.
Hắc y nhân đều khựng người lại, Nhiễm Nhan nhân lúc này, chạy đến bên dòng suối. Mới vừa rồi cách khá xa, trên dòng suối phản xạ ánh trăng, thoạt nhìn tưởng cạn, hiện tại tới gần mới phát giác vậy mà nhìn không thấy đáy.
Hắc y nhân cầm đầu phản ứng trước tiên, giương giọng nói: "Có người vào trang không cần cọ xát, cứ diệt khẩu."
Hắn vừa nói xong những lời này, Nhiễm Nhan cắn răng một cái từ trên bờ cao một trượng nhảy thẳng vào trong nước.
'Ùm' một tiếng, bọt nước bắn lên, dưới nước tràn ra một đóa hoa máu, rồi nhanh chóng khôi phục tĩnh lặng.
"Thủ lĩnh?" mấy người đứng trên bờ chần chờ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-nu-phap-y-part-1/3969516/chuong-167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.