Màn đêm buông xuống, Giang Ninh đã gần ngay trước mắt.
Nhiễm Nhan dùng xong bữa tối không lâu, liền nghe bên ngoài có tiếng la hét ầm ĩ, loáng thoáng nghe thấy người chèo thuyền nói sắp đến bến tàu Giang Ninh.
"Nương tử, cần phải đi cáo biệt cùng Tiêu lang quân...dù gì hắn cũng giúp nương tử rất nhiều." Hình Nương suy nghĩ cả một buổi trưa, mới hỏi ý kiến Nhiễm Nhan.
"Ừ." Nhiễm Nhan lên tiếng, "Giờ liền đi thôi."
Vãn Lục phủ thêm áo choàng cho Nhiễm Nhan.
Ca Lam đẩy cửa phòng ra, liền nhìn thấy dáng người đĩnh bạt như tùng của Tiêu Tụng đứng ở cửa dưới ánh trăng, một thân thường phục viên lãnh đỏ sậm, tóc đen quấn lên, thoạt nhìn có tinh thần hơn nhiều so với lúc chiều.
"Làm phiền thông báo một tiếng cho Thập Thất Nương..." Tiêu Tụng nói được một nửa, Nhiễm Nhan đã xuất hiện ở cửa.
Trên mặt Tiêu Tụng tự nhiên tràn ra ý cười, "Tới Giang Ninh rồi, ta tới từ biệt Thập Thất Nương."
"Ừm..." Nhiễm Nhan trầm ngâm một lúc lâu, không biết nên nói cái gì, đành phải nói: "Tiêu lang quân thuận buồm xuôi gió."
"Ngươi cũng vậy." Tiêu Tụng cười cười, nhưng nụ cười này rõ ràng so với vừa nãy thiếu đi vài phần vui vẻ, trước mặt mấy phó tì, hắn cũng không dám nói lời thân mật gì, chỉ nói: "Thập Thất Nương nghỉ ngơi cho tốt, đến Trường An nếu có chuyện gì khó xử cứ việc tìm ta."
"Đa tạ Tiêu lang quân." Nhiễm Nhan cúi người.
"Không cần khách khí." Tay Tiêu Tụng giấu phía sau lưng nắm chặt đồ vật trong tay áo, hơi gật đầu với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-nu-phap-y-part-1/3969500/chuong-151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.