Nhiễm Nhan cong môi nhìn Nhiễm Vân Sinh, hoàn toàn làm ngơ lời trách cứ của hắn, cười khanh khách hỏi: "Trong tộc có động tĩnh gì không?"
Nhiễm Vân Sinh thấy nàng cười như băng tan mùa xuân, sao có thể nghiêm mặt nổi, thở dài: "Hiện tại trong thành tin đồn về ngươi rất dữ dội, Nghiêm gia đã tuyên bố từ bỏ hôn sự, các tộc lão rất là tức giận, không thiếu người muốn giận chó đánh mèo với ngươi, bất quá gia chủ Lư gia đã từng công khai khen ngợi ngươi, tốt xấu cũng cho Nhiễm gia vài phần mặt mũi, trước mắt tình hình còn tốt, chỉ cần ngươi an an phận phận mà ở Ảnh Mai am thanh tu, không ai có thể làm gì được ngươi."
Dừng một chút, Nhiễm Vân Sinh nghiêm túc nói: "A Nhan, ngươi nếu là thiếu tiền thì nói với thập ca, đừng lén đi kiếm tiền. Thập ca tuy rằng năng lực hữu hạn, nhưng phương diện tiền tài tuyệt đối không thiếu, chớ có cố chấp, nghe minh bạch không?"
"Ân." Nhiễm Nhan nhẹ nhàng gật đầu, nàng cũng chỉ có thể ngoài mặt đáp ứng Nhiễm Vân Sinh, nhưng vẫn muốn lén lút để dành thêm một ít tiền phòng thân, bảo hiểm nhiều lần không bao giờ sai, đây là tác phong trước sau như một của Nhiễm Nhan.
Nhiễm Vân Sinh gật gật đầu, ngược lại nói: "Ta đã dàn xếp tốt cho Ngô thần y, là một viện gần thành tây, khá gần với Tây Sơn, hắn không có việc gì có thể đi lên núi hái thuốc."
"Cảm ơn Thập ca." Nhiễm Nhan nói.
Nhiễm Vân Sinh an bài như vậy rất hợp ý Ngô Tu Hòa, cũng hợp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-nu-phap-y-part-1/3969432/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.