"Ta có may mắn tham gia qua Nhã Lan hội một lần, Lục nương tử Tề gia đúng là vô cùng kiều diễm." Một văn sĩ khác phe phẩy quạt xếp cảm thán.
Bạch y văn sĩ thu hồi ánh mắt, dò hỏi: "Là Tô Châu đệ nhất mỹ nhân Tề Lục nương?"
"Đệ nhất mỹ nhân" mấy chữ vừa nói ra, các văn sĩ lập tức tiến đến phụ họa, trong lời nói đơn giản là ca ngợi dung mạo nàng, còn có hai người làm thơ, một đám người khác trầm trồ khen ngợi, liền tìm tiểu nhị lấy giấy bút, định viết xuống rồi đưa đến Nhã Lan hội đang tổ chức trên lầu, nói không chừng có may mắn được mời lên thì sao.
Nhiễm Nhan trình độ thưởng thức thơ từ thật sự hữu hạn, trước mắt số lượng Đường thơ Tống từ còn nhớ được gom góp lại tổng cộng không quá hai mươi bài, trong đó còn bao gồm "Cày đồng giữa ban trưa" linh tinh . Cho nên với không khí văn nghệ cỡ này, Nhiễm Nhan chỉ thấy hứng thú với nước ô mai đang uống.
Xuân có nước Phù Phương, nước Quế, nước hoa Đào, hạ có sữa nấu đông, nước ô mai, đồ uống thời Tùy Đường chú trọng sắc, hương, vị, lại dựa theo thời tiết để chế ra nhiều loại nước uống, còn thuần thiên nhiên xanh mát không ô nhiễm.
Dân Trường An ưa chuộng uống sữa nấu đông, nhưng dân phía nam hơn phân nửa không thích thức uống có mùi sữa đông, lại chuộng đồ uống vị ô mai chua ngọt linh tinh.
Nhiễm Nhan nhấp một miếng, nước ô mai chua chua ngọt ngọt vừa vào miệng thì miệng lưỡi sảng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-nu-phap-y-part-1/3969367/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.