Tôi tớ trong thôn trang nguyên bản coi Nhiễm Nhan còn không bằng cọng hành, không nói tính tình nàng mềm yếu, mà là đã nghèo túng về ở nơi ruộng đồng này rồi nhưng mắt thì còn ở trên đỉnh đầu, làm như cùng bọn họ nói một câu là vũ nhục tôn quí của nàng vậy.
Nhiễm Nhan dù không được sủng, cũng là Nhiễm gia chính thức đích nữ, đối với bên ngoài Nhiễm gia cũng chỉ tuyên bố là Nhiễm Thập Thất Nương ở thôn trang dưỡng bệnh, cho nên tôi tớ sai vặt tuy rằng đáy lòng không thích vị chủ tử này, chưa bao giờ đem nàng để ở trong lòng, cũng không dám làm khó dễ nàng, cùng lắm là xa lánh. Nhưng chuyện Chu Tam lang khởi tử hồi sinh ngày hôm trước, bọn họ đều là tận mắt nhìn thấy, chuyện này oanh động không chỉ ở riêng Chu gia thôn, tất cả mọi người trong toàn thôn trang lập tức đối Nhiễm Nhan lau mắt mà nhìn, thái độ tất nhiên là khiêm cung rất nhiều so với trước kia.
Nhiễm Nhan xem xong lời nhắn, tùy ý đem giấy viết thư ném ở trong bao quần áo,
"Vãn Lục, đem nửa quan tiền kia thưởng hắn đi."
Vãn Lục ngẩn ngơ một chút, dù cho nàng trong long niệm một vạn lần không muốn, cũng không thể trước mặt người ngoài mà phủi mặt mũi nương tử nhà mình, lập tức giao đồ vật đang cầm trong tay cho Hình Nương, cởi xuống xâu tiền nặng trĩu bên hông, miễn cưỡng nhe răng mà đặt vào tay gã sai vặt kia,
"Chỉ cần giúp đỡ nương tử nhà ta, nương tử tất nhiên sẽ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-nu-phap-y-part-1/3969360/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.