Ngọn nến trong phòng đã lụi tàn từ lâu. Những lúc không có trăng, đêm khuya ở Trường An là một mảng tối đen, dù Lưu Ly có mở to hai mắt thì cũng chỉ có thể nhìn thấy đường viền cửa sổ mờ mờ. Xa xa vọng đến tiếng mõ điểm canh cốc cốc, một tiếng, hai tiếng, ba tiếng, có lẽ đã canh ba rồi mà nàng vẫn chưa ngủ được.
Thực ra Lưu Ly không thường bị mất ngủ, đặc biệt là sau khi đến nhà họ An, nằm trên chiếc giường khắc hoa dài rất thoải mái, nàng vẫn luôn ngủ rất ngon. Có điều sáng hôm nay nghe thấy ba chữ kia, quả thật có chút chấn động, còn cả những lời Sử Chưởng quầy nói sau đó nữa, thật sự rất ly kỳ, phía sau đó còn ẩn chứa những gì, càng khiến nàng không thể hiểu nổi.
Theo những gì Sử chưởng quầy nói, các thế gia quan viên Đại Đường dường như không ai là không biết đến cái tên Bùi Hành Kiệm này, ông ấy cũng là nghe được vài ba lần trong những lúc tán gẫu với các quản gia khác. Nhưng nguyên nhân cái tên này nổi tiếng lại chẳng phải là vì tài thư pháp, cũng không phải vì mưu trí, mà là vì biệt danh bốn chữ: "Thiên sát cô tinh".
Còn về nguồn gốc biệt danh này, Lưu Ly đại khái cũng nắm được nửa phần đầu: Bùi Hành Kiệm vốn là con dòng đích của họ Bùi ở Lạc Dương, cha là một vị quan danh tiếng, anh trai là một tướng quân thần dũng vô địch, lúc này họ Bùi trấn thủ Lạc Dương, đương nhiên trở thành thuộc hạ dưới trướng của Vương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-minh-nguyet/1367468/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.