“Lâm Trí, nàng ấy lại muốn đi tham gia tuyển phi, nàng ấy muốn gả cho KiếnNinh vương.” Trầm mặc hồi lâu, An Khánh Tự từ từ phun ra một câu. “LâmTrí” trong miệng hắn, tên đầy đủ là Mộ Dung Lâm Trí, là nữ nhi của đương triều Đại học sĩ Mộ Dung Xuân, cũng là sư muội của An Khánh Tự, haingười từng cùng làm môn hạ Trưởng Tôn Ngạc, người được xưng là Hạnh Lâmđệ nhất nhân, thần y đứng đầu cả nước, ở đó học y thuật một đoạn thờigian.
Thẩm Trân Châu sửng sốt, thuận miệng đáp: “Vậy thì đi thôi, huynh làm sư ca, quản được nhiều như vậy sao?”
”Không, ta không muốn nàng ấy đi!” Cơ trên mặt An Khánh Tự run lên, phảng phấttê liệt vì đau đớn, cương ngựa bị siết chặt quất lên một gốc đại thụ bên cạnh, lưu lại một vết, Thẩm Trân Châu lập tức hiểu tâm ý của hắn.
”An nhị ca, muội muốn khuyên huynh buông tay, nếu Mộ Dung tiểu thư đã quyết định tuyển phi, vậy bây giờ đã không thể có bất kỳ thay đổi gì; cứ coinhư không có quyết định tuyển phi, lấy chuyện Mộ Dung Đại học sĩ cùngphụ thân huynh không hợp nhau, huynh cho là Mộ Dung đại học sĩ có thể gả nữ nhi cho huynh sao?”
”Chỉ cần Lâm Trí nguyện ý, ta có thể cáigì cũng không quản, mang nàng rời khỏi nơi này, sống cuộc sống của chúng ta.” An Khánh Tự mím môi thật chặt, hung hăng nói.
”Nàng nguyện ý sao?” Thẩm Trân Châu hỏi, tiện tay nhặt lên mấy hòn đá nhỏ, hướng nơi xa ném đi từng viên một.
An Khánh Tự lắc đầu: “Nàng nói nàng thích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-hau-phi-truyen-chi-tran-chau-truyen-ky/130904/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.