Đoàn Khuê Chương nói tiếp :
- Công Tôn và Hoàng Phủ là hai họkép, chữ Công ít nét hơn chữ Hoàng nhiều, ngươi thử nghĩ xem lúc ấy HạThanh Đào đang sắp chết, sao y lại viết chữ Hoàng mà không viết chữCông? Nếu Công Tôn Trạm là hung thủ, y chỉ cần viết một chữ Công là tựnhiên có người hiểu được, vả lại y cũng không cần quanh co, không nêu rõ Công Tôn mà còn nói là người của hoàng đế làm gì, hơn thế nữa võ côngcủa Hạ Thanh Đào và Lãnh Tuyết Mai đều cao hơn Công Tôn Trạm, Công TônTrạm không thể giết chết Hạ Thanh Đào rồi bắt Lãnh Tuyết Mai đi. Một sốngười biện hộ cho Hoàng Phủ Tung, chẳng qua chỉ là thương tiếc cho têntuổi nghĩa hiệp của y, muốn giúp đỡ y.
Thiết Ma Lặc cúi đấu, y cũng đang nghĩ tới :
- Người kia. như Đoàn Khuê Chương. Nam Tễ Vân lại càng thêm ngờ vực, nghĩ thầm :
- Nghe lời Đoàn đại ca nói, thì Hoàng Phủ Tung làm rất nhiều chuyện tốtchẩn tế cho nạn dân bị thủy tai lại càng là đại công đại đức, nhưng mặtkhác, chuyện xấu y làm quả thật cũng khiến người ta rợn tóc gáy.
Hai loại hành vi trái ngược với nhau như thế, theo lẽ mà nói, không thểcùng nảy sinh từ một người. Mà nói lại, sư phụ mình cũng là một ngườithiện ác phân minh, nếu quả thật Hoàng Phủ Tung làm chuyện xấu xa nhưthế, sư phụ mình há lại chỉ vì giấu kín điều xấu nêu cao điều tốt màtrước nay không hề nói với mình, vả lại còn kết giao với Hoàng Phủ Tungnữa.
Đoàn Khuê Chương dường như đoán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-du-hiep-ky/45516/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.