Tần Tương kinh ngạc nói "Thiết hiền đệ, đây chính là lá bùa hộthân của ngươi, tại sao ngươi không cần?". Thiết Ma Lặc nói "Ta khôngtrở về nữa. Lá thư này ngươi cầm mà dâng lên hoàng thượng, ta không cần công lao gì cả, chỉ mong xóa được tội phản tặc là đã thỏa mãn lắmrối".
Tần Tương cười gượng nói "Thiết hiền đệ, người làm tôi tớcho hoàng thượng, có ai mà không phải chịu ủy khúc đâu? Đừng nói những câu ấm ức như thế".
Thiết Ma Lặc nghiêm trang nói "Tần đại ca,ta nói như thế không phải là ấm ức đấu. Ta từng đáp ứng Quách lệnh công và Nam sư huynh, tận trung với chức vụ, bảo vệ hoàng thượng vào Thục,được trời phù hộ, trên đường tuy có sóng gió, nhưng thánh giá vẫn annhiên vô sự. Bây giờ đã qua khỏi nguy hiểm rồi, đã vào đất Thục, chuyến đi này là một gánh nặng, gánh nặng của ta đã có thể buông xuống rồi.Nghĩ chắc Tần đại ca cũng không đến nỗi nói ta có lỗi với bạn bè, cólỗi với hoàng thượng chứ?".
Tần Tương hạ giọng nói "Ta biết, đây là hoàng thượng không phải với ngươi".
Thiết Ma Lặc nói "Biến cố ở trạm Mã Ngôi, hoàng thượng mất Quý phi, cho dùkhông có Vũ Văn Thông gièm pha, hoàng thượng đối với ta cũng đã căm tức trong lòng rồi. Nếu ta quay về, cho dù lần này may mắn được tha, thìlần sau nhất định cũng sẽ bị khoác cho tội danh khác. Tần đại ca, ngươi muốn biết mới rồi đã phát sinh chuyện gì không?".
Lúc ấy,Thiết Ma Lặc bèn kể lại chuyện hoàng đế lừa y, nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-du-hiep-ky/3194943/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.