Chưa tới giờ Hợi*, Lý Chiêu đã tỉnh. Lúc tỉnh dậy bên trong tẩm điện lạnh lẽo trống trơn, trên người vừa bỏng vừa đau, trong miệng vừa khô lại đắng.
*từ 21h~ 23h.
Phục Linh đan mới yên tĩnh một ngày lại trỗi dậy tra tấn nàng, nàng cảm thấy có lẽ mình sẽ không qua khỏi đêm nay, lại không dám hi vọng xa vời Nhạc Chức sẽ trở lại. Lúc Nhạc Chức rời đi nàng nói mình đau đến không ngủ được, nha đầu kia nói có cách giúp nàng không cảm thấy đau đớn, kết quả lại đánh nàng ngất xỉu! Thế sao không giết quách nàng luôn đi cho xong? Thân là đạo sĩ, có phải không còn cách nào khác làm người ta mê man đâu, vậy mà nha đầu đó hết lần này tới lần khác đều chọn cách thô bạo nhất.
Nhưng công nhận là hữu hiệu a!
Nhạc Chức còn ngại đưa nàng đi phòng thay quần áo quá phiền phức, không cho phép nàng uống nhiều nước, quả không cho phép ăn, ngay cả cháo cũng không cho phép húp. Phục Linh đan bốc cháy muốn thiêu khô cả máu, bây giờ cổ họng Lý Chiêu đã khát muốn phun lửa, muốn gọi người vào hầu hạ: "Thường Hoan!"
Vừa lên tiếng mới phát hiện đại sự không ổn. Cổ họng khô khàn phát ra tiếng vừa trầm lại thấp, trừ phi mặt đối mặt chứ người ở ngoài xa tẩm điện tuyệt đối không thể nghe thấy.
"Thường Hoan!!!" Nàng gọi với ra ngoài long sàng với thanh âm chỉ hơn tiếng muỗi kêu một chút.
Kêu vài tiếng cổ họng càng khát khô, bụng cũng càng đói.
Động thì không động được, gọi người lại không nghe thấy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-dinh-tu-ho/451367/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.