Thời gian như mũi tên, bất giác Đỗ Hà đã tới Đại Đường hơn bốn tháng.Trải qua mấy tháng, Đỗ Hà đã thực sự hòa nhập vào thời đại này. Bản thân hắn đã tự thấy mình như một người cổ đại, bất luận giọng điệu hay độngtác đều như một khuôn với bọn họ, chỉ là sâu từ đáy lòng hắn vẫn cất giữ vài bí mật không muốn để cho người khác biết.
Từ sau lần nóichuyện với người thần bí kia, công việc của Đỗ Như Hối thoáng cái đãnhiều hơn, đi sớm về trễ nhưng trên mặt lại tươi cười khó tả, tựa hồ đãcó được sinh lực mới. Đỗ Hà không để ý đến nhiều như vậy, dù sao hắn còn chưa làm quan, chuyện quốc gia đại sự chưa có bao nhiêu quan hệ tớihắn. Huống chi hiện tại thiên hạ thái bình, căn bản không tới phiên mộtmao đầu tiểu tử như hắn đến chen vào một chân.
Trải qua hai tháng ở chung, tình hữu nghị giữa Đỗ Hà và La Thông càng tiến một bước, saukhi xảy ra chuyện kia thì thường luận bàn võ nghệ, cơ hồ trở thành hảohữu tri kỷ.
Hết thảy đều trôi qua bình lặng, chỉ là mỗi ngày đềukhông thể thiếu chuyện đùa giỡn với hai tiểu nha đầu Lý Tuyết Nhạn cùngLinh Lung, cùng các nàng đấu võ mồm.
Về phần Trường Nhạc côngchúa, quan hệ của Đỗ Hà với nàng cũng có điểm cải thiện nhưng thủy chung vẫn tồn tại một khe hở, một khe hở không nhìn thấy được.
Đỗ Hàcũng không sao, dù sao hắn không liên quan đến quan hệ giữa Trường Nhạccông chúa và Đỗ Hà nguyên bản, nhưng Trường Nhạc công chúa lại thủychung khó có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-dao-soai/75770/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.