Đỗ Hà thấy vị hộ vệ kia bước đi bước nào cũng bằng nhau, cũng không phải cố ý làm ra vẻ, mà là kết quả sau khi trải qua luyện tập gian khổ,không khỏi âm thầm sợ hãi thán phục, lại càng xem trọng vị hộ vệ phíatrước rất nhiều. Hắn lại càng thêm hiếu kỳ về vị đại nhân kia, người cóthể có được một hộ vệ như vậy, há không phải càng ghê gớm hơn sao. Đếntrước một căn phòng trên tầng ba, vị hộ vệ gõ cửa.
- Vào đi!
Chỉ nghe từ trong phòng truyền đến hai tiếng mời vào. Mặc dù chỉ có haitiếng, nhưng trong giọng nói lại tràn đầy uy nghiêm vô thượng. Đỗ Hàtheo vị hộ vệ kia tiến vào.
Trong phòng bố trí vô cùng trang nhã, có tranh chữ, cũng có bồn cây cảnh, được bày đặt gọn gàng, khiến lòngngười thư thái nhưng lúc này Đỗ Hà lại không có tâm trí thưởng thức,tinh thần của hắn đang tập trung chú ý vào một người. Đó là một ngườitrung niên khoảng ba bốn mươi tuổi, ưu nhã ngồi phía trước cửa sổ, trước mặt là một bầu rượu và mấy đĩa thức ăn, con người như hòa nhập vớikhung cảnh xung quanh, tất cả đều lộ ra vẻ tự nhiên phóng khoáng. Ngườitrung niên khẽ mỉm cười ung dung nhìn Đỗ Hà, Đỗ Hà cũng nhìn lại hắn.
Người trung niên có dáng người cao lớn, anh tuấn kỳ dạ, cặp mắt của hắn càngkhiến người khác khắc sâu ấn tượng, sáng ngời, lấp lánh, giống như lửađiện, mái tóc dài đen bóng, khí độ, thần thái đều hơn người. Đỗ Hà hítvào một ngụm lãnh khí, đây là lần đầu tiên hắn gặp một nhân vật như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-dao-soai/75767/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.