Chạy đến một chỗ vắng vẻ, Đỗ Hà mới thở phào nhẹ nhõm, thấy Trường Nhạc công chúa không đuổi theo, hắn lẩm bẩm nói:
- Nữ nhân kia thật là phiền toái, cha mẹ ta cũng không so đo nhiều như vậy, nàng để ý làm gì.
Hắn không hề biết, Trường Nhạc công chúa đã chú ý hắn ba năm qua, có thểnói nàng biết hắn rõ như lòng bàn tay. Nhưng chỉ trong một tháng ngắnngủi, Đỗ Hà lại có biến hóa nghiêng trời lệch đất, Trường Nhạc công chúa đương nhiên cảm thấy vô cùng khó hiểu, lại càng chú ý đến hắn. Đỗ Hànhìn Phòng Di Ái, thấy thần sắc hắn cổ quái nhìn mình, tựa hồ như đangsuy nghĩ cái gì.
- Sao vậy?
Đỗ Hà kỳ quái hỏi.
Phòng Di Ái chợt quỳ xuống, nói:
- Đại ca, ngươi hãy dạy võ công cho ta!
Đỗ Hà kinh ngạc ngây người, muốn đỡ hắn đứng dậy, nhưng lại phát hiện mình không thể dìu nổi hắn. Phòng Di Ái nhìn bề ngoài có vẻ gầy yếu, nhưngtrên người lại có một luồng lực lượng khủng bố.
- Đứng lên rồi nói, nếu ngươi không đứng dậy, ta sẽ bỏ đi!
Đỗ Hà bắt buộc uy hiếp.
Phòng Di Ái đành đứng dậy, thở dài nói:
- Đại ca, ngươi cũng biết, ta căn bản không có tố chất học văn. Kỳ thật,từ nhỏ ta đã ưa thích tập võ, ước mơ có thể giống như Ngạc Công, BaoCông, Quỳ Công, Tương Công, Dục Công, trở thành một Tướng quân, ra trậngiết địch, làm vẻ vang cho đất nước. Nhưng từ nhỏ đến lớn ta đều bị phụthân ép học văn, ép ta học cái này cái kia, nhưng ta vốn học không vào.Đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-dao-soai/75764/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.