Đỗ Hà hoàn toàn không tưởng được chính mình bất quá nhất thờisính uy, lại tạo ra tình hình khoa trương như thế, ngay cả Đường TháiTông Lý Thế Dân cũng biết, trong lòng hắn ân cần thăm hỏi mười tám đờitổ tông của Khổng Dĩnh Đạt, đi theo phía sau Đỗ Như Hối ra đại sảnh gặpmặt Ngu Thế Nam, Trữ Toại Lương cùng Âu Dương Tuần.
Đỗ Như Hối là tể tướng tôn sư, nhưng thái độ làm người không chút ngạo khí, không hề bày ra cái giá, tự mình xuất phủ đón chào.
Đỗ Hà đi theo phía sau, xa xa nhìn thấy ba người đang đứng bên ngoài cổng phủ.
Người dẫn đầu là một lão nhân gia cao tuổi gầy yếu râu tóc bạc trắng, ở sauhắn một người cũng là lão giả, thân mặc nho sĩ phục giản dị, mặt màyhồng hào, thế đứng hơi thả lỏng, có vẻ khá tinh thần. Người còn lại tuổi nhỏ hơn rất nhiều, chỉ khoảng bốn mươi mấy, mi mắt nhỏ, mắt híp, gươngmặt dài như mặt lừa, không quá nho nhã, chỉ tạo cho người ta cảm giácbuồn cười.
- Ngu tiên sinh, Âu Dương tiên sinh, Trữ huynh, Đỗ mỗ để ba vị chờ lâu, trong lòng hổ thẹn!
Đỗ Như Hối chào hỏi ba người, lại giới thiệu Đỗ Hà:
- Đây là tiểu khuyển Đỗ Hà, nhị lang, còn không tới ra mắt vài vị thúc bá?
Khóe môi Đỗ Hà chợt co quắp.
Tiểu khuyển?
Đỗ Hà nghe được lời này cũng không biết mùi vị, người cổ đại thật là kỳquái, khiêm tốn là phẩm chất truyền thống tốt đẹp của Trung Hoa, Đỗ Hàcũng không bài xích. Nhưng khiêm tốn thì khiêm tốn, tại sao phải gọi con mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-dao-soai/75761/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.