Đỗ Hà ngơ ngác nhưng cũng không thể không đối phó, chỉ là thủpháp cướp đoạt của đối phương quả thật cao minh, ra tay lại rất nhanh,công phu cũng không kém.
Đỗ Hà là nhân vật bậc nào lại có thể đồvật trong tay bị cướp đi? Cổ tay hắn khẽ đảo liền kẹp chiếc trâm vàolòng bàn tay, dùng lưng chặn đòn của đối phương. Đối phương một kíchkhông trúng, tiếp tục đánh tới, năm ngón cong lại thành ưng trảo chụpvào khủy tay Đỗ Hà, chỉ cần hắn trúng chiêu sẽ phải buông chiếc trâm.
Cổ tay của Đỗ Hà cuộn lên, phát sau mà đến trước, điểm trước vào gân khủytay của đối phương, thổ ra nội kình khiến đối phương kinh hô một tiếngrồi lùi lại. Hai người giao thủ chỉ trong khoảnh khắc, Đỗ Hà thậm chícòn chưa nhìn rõ đối phương là nam hay nữ, đến khi nghe tiếng thét kinhhãi mới biết mình vừa tỷ thí với một nữ nhân. Hơn nữa còn là nữ nhânxinh đẹp, dung mạo không thua Lý Tuyết Nhạn.
Đỗ Hà đảo mắt nhìnqua khuôn mặt nàng, trong mắt lộ vẻ tán thưởng, quả thật như hai câu thơ “Thanh thủy xuất phù dung. Thiên nhiên khứ điêu sức”. Vẻ đẹp của nàngxuất phát từ tự nhiên, vai như đao gọt, eo như lụa bó, cổ dài thanh mảnh ôn nhu, làn da trắng mịn, ánh mắt rạng rỡ, má lúm đồng tiền, búi tóchình mây, mặc y phục võ sĩ vùng Minh Châu, chân đi ủng thô nhỏ, bên hông treo một thanh loan đao cong, toát lên vẻ hiên ngang, nữ trung anhkiệt.
Thiếu nữ thấy hắn nhìn mình chằm chằm thì lộ vẻ không vui.
- Là ngươi......
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-dao-soai/2151881/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.