Rượu theo cổ họng rót thẳng xuống, hương thơm nhu thuận mà thuần chính ngọt ngào chỉ Đỗ Khang mới có khiến Đỗ Hà cực kỳ sảng khoái. Lãogiả tóc bạc thấy vậy càng tán thưởng không thôi:
- Sảng khoái, tiểu huynh đệ, ta lại mời ngươi!
Hắn lại rót cho Đỗ Hà một chén tràn đầy, Đỗ Hà lại một hơi cạn sạch, uống liền ba chén, mới chịu bỏ qua!
- Rượu ngon như thế lại gặp loại người thô lỗ, đáng tiếc!
Vào lúc Đỗ Hà đang hào hứng, lão giả tóc bạc kêu to sảng khoái thì bàn bêntruyền đến một tiếng cảm khái. Đỗ Hà đưa mắt nhìn lại thấy một phúthương tai to mặt lớn. Đỗ Hà lơ đễnh cười cười, không để ý đến. Lão giảtóc bạc tựa hồ cũng khinh thường không thèm bắt chuyện! Người trung niên ngồi cùng bàn nhìn bộ dạng thản nhiên của Đỗ Hà không khỏi cảm thấyhứng thú, ngay cả rượu trong tay cũng quên uống.
Phú thương tiến lên phía trước nói:
- Vị lão nhân gia này, Đỗ Khang của ngươi chính là cực phẩm trong rượu, không biết có thể bỏ thứ yêu thích, bán cho......
Hắn lời còn chưa dứt đã lập tức ngã vật ra đất. Không biết từ lúc nào,thanh cửu hoàn đại đao bên cạnh lão giả tóc bạc đã xuất hiện tại trướcmặt của hắn, xuất hiện vô thanh vô tức, phảng phất như nó vốn có ở đó.Hơn nữa lưỡi đao đụng vào chọp mũi nhưng lại không gây ra bất cứ tổnthương nào cho phú thương.
Đỗ Hà thầm khen: Động tác xuất đao của lão giả tóc bạc từ đầu đến cuối đều được hắn nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-dao-soai/2151818/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.