Khuyên can mãi, Đỗ Hà cuối cùng cũng chấn chỉnh được thái độ của Lý ThếDân, nhân nghĩa đạo đức gì đó đều ném sang một bên, đó là chuyện mà Tống Tương Công ngu ngốc mới đi làm.
Đỗ Hà cũng rất khinh bỉ nhữngtên gia hỏa nói chuyện nhân nghĩa với địch nhân, cho nên nghe thấy LýThế Dân nhắc đến bốn từ nhân nghĩa đạo đức, thật sự không nhịn được thao thao bất tuyệt thuyết giáo.
Kỳ thật với tư cách Hoàng Đế, Lý Thế Dân cũng không phải không biết đạo lý kia, chỉ là chưa từng xử lý tù binh như vậy.
Sau khi bị Đỗ Hà thuyết giáo một phen, mặc dù cảm thấy hơi ấm ức, nhưng cũng rất lọt tai, không còn do dự.
Tiếp nhận khuyên can chính là chỗ khiến Hoàng Đế được người khác tán thưởng nhất.
Tiếp theo Đỗ Hà và Lý Thế Dân bắt đầu thương nghị cụ thể công việc cụ thểcủa “Thi đấu dũng giả”. Bọn họ chia thi đấu thành ba hạng mục lớn: Bắncung, cưỡi ngựa, đấu võ, cộng thêm môn mã cầu thi đấu theo hình thức tập thể.
Trong đó bắn cung chia làm ba loại đứng yên bắn cung, cỡingựa bắn cung, săn bắn, đứng yên bắn cung và cỡi ngựa bắn cung tựa hồkhông cần giới thiệu, nhưng săn bắn không phải là bắn vật chết, mà làbắn con mồi còn sống di động.
Kỹ thuật cỡi ngựa chia làm ba loạitốc độ, kỹ xảo, phối hợp đội ngũ, tốc độ tất nhiên là nhanh hơn, kỹxảo là xem ai làm ra tư thế mạo hiểm đẹp mắt trên lưng ngựa, phối hợpđội ngũ thì giống như như thi đấu việt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-dao-soai/2151735/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.