Trên đường quay trở lại hoàng cung, tay của hai người không biết từ khinào đã nắm chung một chỗ. Tới gần Hoàng thành, cả hai đồng thời dừngbước, không muốn bước thêm.
- Ta phải đi!
Trường Nhạc công chúa cúi đầu.
- Ừ!
Đỗ Hà lên tiếng, đột nhiên can đảm ôm lấy nàng, hôn lên đôi môi nhỏ nhắn, thừa dịp nàng kinh hô, đầu lưỡi điên cuồng tiến vào.
Trường Nhạc công chúa cảm giác chấn động, lại giật mình vừa thẹn, cắn chặt hàm răng liền bị đầu lưỡi đối phương phá vỡ mà vào, ưm một tiếng, mấtphương hướng nên để Đỗ Hà hôn lên, mặc hắn muốn làm gì thì làm. Trênđường đủ tiếng người truyền đến.
Đỗ Hà rời môi của nàng, cắn vào dái tai nói:
- Có thể được hôn công chúa, chết cũng cam nguyện.
Thân hình Trường Nhạc công chúa càng mềm đi, hai gò má đỏ ửng như lửa, vộivàng dùng một chút lý trí còn sót lại đẩy hắn ra, mắc cỡ cũng không quay đầu lại chạy trở về cung. Đỗ Hà mỉm cười, thưởng thức dư vị còn sót lại rồi quay lại phủ Thái Quốc Công.
Hôm sau là ngày cuối cùng củatết Nguyên Tiêu, Đỗ Hà cũng không thể nặng bên này nhẹ bên kia. Ngày hôm nay hắn mời Lý Tuyết Nhạn, thống thống khoái khoái cùng nàng chơi suốtmột ngày.
Tết Nguyên Tiêu chấm dứt, vẫn không ai nghĩ ra câu đốcủa Đỗ Hà. Có người thậm chí đùa giỡn xưng là “một đề làm khó trăm vạnngười”, Đỗ Hà lại một phen nổi danh, bất quá cũng có người nói không cóđáp án nên không thể đoán ra.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-dao-soai/2151694/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.