Đỗ Hà tăng thân pháp lên tới cực hạn, trong đáy lòng thầm mắng mìnhchính là hỗn đản! Vốn đã sớm phát hiện ở gần bên có lão hổ qua lại, cònđi vội vàng như thế, không cẩn thận chút nào.
Kỳ thật điều nàycũng không trách được hắn, với tình hình lúc đó, là một nam nhân huyếtkhí phương cương, có thể nhẫn nhịn rời khỏi đã là một chuyện không dễdàng, làm sao còn bận tâm tới mặt khác?
Hiện tại hắn chỉ trông mong mình kịp thời đuổi tới, tránh thảm kịch nhân gian phát sinh.
Đi tới ven bờ hồ, nhìn thấy Dao Trì công chúa đang bơi nhanh về phía hắn, ở sau lưng nàng có một đầu bạch ngạch mãnh hổ đang xông tới.
Kỹnăng bơi của Dao Trì công chúa không tầm thường, nhưng bạch ngạch mãnhhổ cũng không kém, khoảng cách song phương càng lúc càng gần.
ĐỗHà thấy Dao Trì công chúa tạm thời không có nguy hiểm gì, trong nội tâmnhẹ nhàng thở ra, lâm nguy bất loạn, giờ phút này trong tay hắn không có vũ khí sắc bén, trong nước lại càng khó xoay sở, nếu chính diện thậtkhó thể chống đỡ với mãnh hổ, đôi mắt liếc nhìn xung quanh, chợt thấybên cạnh không xa có một khối cự thạch cao tới hai trượng, một mình hắnđứng ngay ven hồ trong lòng chợt động, lập tức nhảy lên cự thạch, từtrên cao nhìn xuống dưới quát:
- Dao Trì công chúa, qua bên này!
Dao Trì công chúa trong lúc bối rối nghe được tiếng người kêu gọi, tronglòng biết rõ mình không cách nào bơi nhanh hơn mãnh hổ, cũng quyết địnhthật nhanh bơi về hướng thanh âm truyền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-dao-soai/2151663/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.