Lời nói của Đỗ Hà khiến cho La Thông hoàn toàn ngây dại, thần sắc vừavui mừng vừa bi thương, không nói nên lời, qua một hồi lâu, mới bậtthốt:
- Thật sao!
- Chưa thể khẳng định!
Đỗ Hà biểu hiện dáng vẻ như chuyên gia tình yêu:
- Ta đã từng nghe “Phượng cầu hoàng”, âm điệu của nó không sai biệt lắmvới khúc xướng âm của ngươi, tuy nhiên chỉ dựa vào đó cũng chưa thểkhẳng định. Nhưng nếu là “Phượng cầu hoàng” thì có thể giải thích tất cả vấn đề, một nữ nhân ngại ngùng mở miệng, dùng tiếng tiêu nói hộ tiếnglòng. Nàng từng nói ống tiêu quan trọng như sinh mạng của nàng, tặng ống tiêu cho ngươi đương nhiên là tỏ vẻ nguyện ý phó thác tất cả, ngươi cựtuyệt chẳng phải là vứt bỏ tâm ý của nàng hay sao? Cho nên sắc mặt nàngmới tái nhợt, vội vàng cáo từ.
Trong đầu La Thông như hiện ra thần sắc ai oán, bi thống lúc ấy của Ngu Tử Linh, trái tim nhói đau, tự tát tai mình mắng:
- Ta thật khờ, lại đi cự tuyệt tình ý của Tử Linh.
Đỗ Hà thấy La Thông vẻ mặt ảo não cũng an ủi:
- Việc đã đến nước này, tự trách cũng vô dụng. Ta thật ra cho rằng nhưthế lại là chuyện tốt, chứng minh chuyện này chỉ là hiểu lầm, chỉ cần có thể gặp mặt, giải trừ hiểu lầm, tất cả tự nhiên không cần lo lắng.
La Thông ngây người hồi lâu, cuối cùng cũng minh bạch, vui mừng gật đầu.
Hắn vốn muốn trực tiếp đến chỗ Ngu Tử Linh ở Yến Xuân lâu, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-dao-soai/2151649/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.