Ban đầu Đỗ Hà còn tưởng rằng không biết đối phương có phải cũng là người xuyên qua giống như mình hay không, nhưng vừa nghĩ kỹ lại, hắn lại lắcđầu phủ nhận ý tưởng này. Cách làm việc của nơi này chỉ là quay chungquanh tâm lý cố khách mà suy nghĩ, cũng không có phong cách gì vượt mứcquy định, chỉ có thể nói lão bản của Thuyền Túy Tiên rất giỏi về khảnăng nắm bắt lòng người, phân tích về nội tâm nam nhân vô cùng thấu đáo.
Hắn lại nhìn qua hướng bắc, bên trên Phù Dung Trì có mười chiếc thuyền hoanhỏ màu sắc rực rỡ, những người trên thuyền đều đang du hồ dùng bữa, quả nhiên phong cảnh tình thơ ý họa, cũng có người muốn lên thuyền hoa dulãm, nhưng nếu nhóm người như họ cùng chen lên thuyền cũng không đủ chỗ, chợt nghĩ nếu lần sau có cơ hội mang Trường Nhạc cùng Tuyết Nhạn đếnđây ước hội cũng là một sự lựa chọn không tệ, vừa nghĩ như vậy liềncười, lộ ra vẻ ưu nhã:
- Vậy cho chúng ta một gian đi!
Thiếu nữ nhìn thấy hắn tươi cười, sắc mặt chợt đỏ lên, vội cúi đầu nói:
- Thỉnh đi theo ta!
Dưới sự dẫn dắt của nàng, Đỗ Hà đi vào khoang thuyền, trong khoang thuyềnđược bày hơn hai mươi bàn, đã ngồi gần đầy người, cơ hồ không còn bàntrống. Nhưng bên trong khoang thuyền cũng không ồn ào, hầu như đều làvăn sĩ.
Bên trong khoang thuyền có một khoảng trống, nơi đó đượctreo thật nhiều tranh chữ, thật nhiều văn sĩ mặc thanh sam đang tụ tậpbình phẩm, trong đó có một bức được nhiều người quan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-dao-soai/2151635/chuong-161.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.