Đỗ Hà vừa kêu to, quỷ quái như Cao Dương sao không biết rõ ý định của hắn?
- Thả ta ra.
Cao Dương giãy dụa:
- Tên hỗn đản này, vương bát đản, đồ quỷ sứ chán ghét, ta hận chết ngươi luôn.
Đỗ Hà không dùng lực nhưng đối phó với nha đầu Cao Dương vẫn dư xài.
Cao Dương giãy giụa không được liền nhấc chân giẫm mạnh vào bàn chân Đỗ Hà.
Đỗ Hà chỉ nhẹ nhàng bước về phía trước một bước đã có thể né tránh. CaoDương cắn răng, dẫm lại một cước, Đỗ Hà lại tránh đi. Nàng biết giẫmkhông được Đỗ Hà, sắc mặt hung ác, không nói hai lời, dùng mu bàn chânđá loạn xạ vào đùi hắn.
Đỗ Hà có chút phát hỏa, tiểu nha đầu nàyquả thật không phải hời hợt, đủ đanh đá, ra chân cũng đủ ngoan độc. Giày Đường triều phần lớn đều là đầu tròn, mũi giày có thể đính đủ các phụkiện: Nếp uốn, hoa văn, nơ con bướm, đeo vào rất xinh đẹp. Hơn nữa hoặcđi, hoặc nhảy, hoặc chạy đều tự nhiên, không hề bị ảnh hưởng.
Cao Dương đeo giày này nhưng trên mũi không hề có nếp uốn, hoa văn gì mà là đinh châu lấp lóe, uy lực chỉ hơn giày cao gót đời sau chứ không hềkém, nếu để đá trúng chắc chắn sẽ đau nhức mấy ngày.
Đỗ Hà cườikhổ, xem ra lần này bản thân đã đắc tội tiểu bạo long này đến chết,nhưng vì hạnh phúc thì cần đắc tội vẫn phải đắc tội. Hắn nhấc chân liềnđể mũi giày của Cao Dương đá trúng vào đế.
Cao Dương không tin, liên tục đá năm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-dao-soai/2151578/chuong-188.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.