Hồ điệp nhẹ nhàng bay múa, trong lòng Đỗ Hà liền nảy sinh mưu kế.
Hắn chậm rãi vẽ một đứa bé ở phần dưới bên phải tờ giấy, trong tay đứa bénhư cầm thứ gì đó đang làm ra hình dáng như đang chạy. Sau đó chậm rãinhư đi dạo, ở góc giấy vẽ lên một con bướm khổng lồ. Đỗ Hà không rànhviệc vẽ tranh, nhưng chữ viết cực đẹp, vì vậy vẽ tranh cũng không chútthua kém. Bởi vì việc vẽ tranh cùng thư pháp đều có hiệu quả như nhau,cho dù hắn vẽ còn kém hơn thư pháp, nhưng cũng không khó coi, vẫn cònhương vị bên trong đó.
Đỗ Hà vẽ xong hồ điệp, ngòi bút lại nhẹ nhàng điểm lên chỗ hai mắt, lại vẽ thêm một đầu sợi tơ kéo dài tới trong tay đứa bé.
Vẽ xong xuôi, hắn tiện tay cắm bút vào lư hương bên cạnh, đem nửa nén hương đánh gãy, cười nói:
- Ta vẽ một tiểu ngoan đồng chơi diều thế nào?
Hắn vẽ sợi tơ kéo dài cả trang giấy dài mười lăm thước, lúc trước hắn xemhồ điệp bay múa, trong lúc vô tình liền nghĩ ra dùng hồ điệp làm diều,cho nên nghĩ tới phương pháp này.
Chỉ cần đem quyển trục vẽ đầy đủ là xem như thắng, một sợi dây nhỏ tự nhiên cũng được tính toán vào bên trong.
Nam Bình công chúa cũng không nghĩ ra Đỗ Hà lại nghĩ được biện pháp nhưvậy, không khỏi kinh ngạc đứng ngây ra tại chỗ. Trong số những công chúa đã xuất giá như các nàng, chỉ có Trường Nhạc lấy được lang quân như ý.Những người khác cơ hồ chỉ xem như tạm được,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-dao-soai/2151540/chuong-206.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.