Mạc Hạ Diên Thích dài 800 dặm, là một bình cát mênh mông, sóng vàng cuồn cuộn, trên trời không có chim bay, mặt đất không có cỏ cây hoa lá, xung quanh chỉ là một vùng cát vàng cuồn cuộn, căn bản không nhìn phân biệtđược Đông Tây Nam Bắc.
Khi vừa bước vào Mạc Hạ Diên Thích, Đỗ Hàđã cảm thấy thiên địa trở nên vô cùng vô tận, mới xâm nhập vào trong hơn mười dặm, hắn phát hiện mình mơ hồ không phân biệt rõ phương hướng,hoang mạc này đúng như đồn đãi, không nhìn thấy bất cứ sinh vật gì, thậm chí là cỏ cây.
An Long Mã, Thiết Mễ Lỵ đi đầu dẫn đường.
Lúc này, Đỗ Hà cũng không khỏi thấy may mắn vì mình có hai vị dẫn đường xuất sắc, nếu không có
bọn họ dẫn đường, đối mặt với nơi quỷ quái, chỉ sợ mình thật sự giống nhưHầu Quân Tập, mất phương hướng trong đại mạc mênh mông.
Chỉ làthời tiết hôm nay cũng không khỏi quá nóng, mặc dù hiện giờ là trungtuần tháng mười một, nhưng khí hậu ở đại mạc này vẫn tương đối ác liệt.Mặt trời thiêu đốt, phảng phất như đưa thân vào trong lò lửa, khiếnngười ta không thể chịu nổi.
Ngay cả Đỗ Hà thân mang nội công cũng mơ hồ có vẻ khó chịu, huống chi là những người khác.
Đỗ Hà nhìn xung quanh, thấy binh mã mồ hôi đầm đìa, tất cả đều lộ ra thầnthái mệt mỏi, Phòng Di Ái còn cởi trần, lấy áo trùm đầu che nắng.
Đỗ Hà thúc ngựa đi lên phía trước nói:
- Hai vị, có phải nên nghỉ ngơi một lát hay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-dao-soai/2151496/chuong-229.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.