Trên mặt Đỗ Hà hiện lên vẻ cười nhạt, đôi mắt lộ ra tia nhìn sắc bén, tạo cho người ta cảm giác bị nhìn thấu nội tâm.
Tây Đột Quyết là dân tộc du mục, mỗi người đều là binh sĩ, lúc cần thiếtngười già yếu cũng có thể ra trận. Chế độ của bọn họ cách biệt một trờimột vực cùng Đường triều, nhất là ở trên quân sự.
Binh mã Đườngtriều trong khi chiến đấu sẽ nhận được binh khí cùng áo giáp do triềuđình cung cấp, đại tướng thượng đẳng còn có cả minh quang khải giáp,những quân tốt y theo cấp bậc khác nhau phân biệt cũng có phân phối áogiáp khác nhau, vừa liếc nhìn liền có thể nhận ra được có phải là binhmã Đại Đường hay không, hơn nữa địa vị như thế nào.
Tây Đột Quyết lại không được như vậy, sức sản xuất của họ cực kỳ thấp, mọi thứ đềuphải do chính họ làm ra. Gia cảnh tốt thân thể còn ngăn nắp, gia cảnhxấu dù cầm côn gỗ dao cùn cũng là chuyện thường tình, càng không cầnnhắc tới áo giáp đắt tiền.
Cho nên một nhóm binh sĩ Tây Đột Quyết tụ tập cùng một chỗ, cao thấp không đồng đều, chẳng khác gì bọn mã tặc, không có khả năng vừa liếc nhìn liền có thể phân biệt rõ ràng.
Cao Xương cùng Đột Quyết giao hảo, lính của bọn hắn không có khả năng xuấthiện tại Xích Đình Cổ Đạo cũng không khả năng vô cớ công kích dân chúngCao Xương, cho nên lão giả trước mắt nếu như thật sự là người qua đườngvô tội, tuyệt đối không khả năng khẳng định nhóm người vây công là binhmã Tây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-dao-soai/2151478/chuong-238.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.