Một canh giờ sau, Hầu Quân Tập đưa tới ba món bảo vật ngà voi loan đao, phỉ thúy ngọc phật, kim ty nhuyễn giáp.
Lần này Hầu Quân Tập gặp thất bại, cũng không thể không nhận thua.
Lời nói của Đỗ Hà quá mức sắc bén, trực tiếp lấy quân quy, quân pháp củaĐại Đường ra, căn bản không cho phép hắn không thể cúi đầu. Cho dù tínhcách của hắn rất ác liệt, nhưng cũng là một tướng quân, càng là một tênthống soái. Quân pháp là quy tắc duy nhất ước thúc binh tướng, nếu lúcnày Hầu Quân Tập coi rẻ quân pháp, sau này sao có thể dùng quân pháp trị binh?
Sau khi trả lại ngà voi loan đao, phỉ thúy ngọc phật, kim ty nhuyễn giáp, Lưu Nhân Quỹ, Trương Hùng lần lượt trở về.
Đỗ Hà nhìn thấy hai người, vui mừng nghênh đón:
- Hai vị tiên sinh vất vả rồi.
Lưu Nhân Quỹ, Trương Hùng lắc đầu, tỏ vẻ mình không việc gì, bọn họ đềukhông nhận sai, hơn nữa da thịt yếu ớt, Hầu Quân Tập cũng không làm saoxử phạt, chỉ giam bọn họ lại, không cho bọn họ ăn uống mà thôi.
Lưu Nhân Quỹ thở dài:
- Cũng may tướng quân trở về kịp thời, vãn hồi cục diện, bằng không thì hậu quả khó lường.
Trương Hùng vẫn còn sợ hãi nhẹ gật đầu, tỏ vẻ đồng ý.
Khi hai người được thả ra, đã nghe người đi đường nói, biết hôm nay đã bạophát xung đột có quy mô lần thứ nhất, đều âm thầm toát mồ hôi lạnh.
Xung đột này xảy ra có nghĩa phẫn nộ của dân chúng đã lên đến cực hạn, nếucứ tiếp tục như vậy, ma sát sẽ càng lúc càng lớn, rất có thể sẽ dẫn phát bạo động đại quy mô, bạo động nổ ra chắc chắn phải trấn áp, trấn ápkhông thể thiếu đổ máu đại quy mô.
Chuyện đã phát triển đến bướcnày, Đại Đường dùng Cao Xương làm cứ điểm, thực hiện ý đồ chiến lượckhống chế Tây Vực không có khả năng thực hiện, bọn họ đánh trận này cũng hoàn toàn mất đi ý nghĩa.
Nhưng biết được Đỗ Hà đã giải quyết vấn đề, cũng âm thầm cảm thấy may mắn.
- Có thể trấn an lòng dân nhanh như vậy, công lao của nhị vị thật sự rất lớn lao!
Đỗ Hà cũng có thể hiểu được tại sao lúc trước bọn họ chủ động đứng rachính diện chống lại Hầu Quân Tập, nếu bọn họ đối mặt với ngang ngượccủa Hầu Quân Tập, không hề tỏ vẻ, dân chúng Cao Xương tất nhiên sẽ xembọn họ là cá mè một lứa, cảm thấy người Đại Đường đều có đức tính này.Nhưng bọn họ chính diện chống lại Hầu Quân Tập như vậy, chắc chắn chứngminh tất cả chuyện này đều là ý tứ cá nhân của Hầu Quân Tập, cũng khôngthể đại diện cho toàn bộ Đại Đường.
Chính vì cử động lần này củabọn họ mới khiến cho tất cả bách tính Cao Xương đều chờ mong có người có thể thay thế Hầu Quân Tập ngang ngược, dẫn bọn họ thoát ly khỏi khổhải, chứ không phải thù hận toàn bộ Đại Đường. Cho nên khi Đỗ Hà vừa vềtới Cao Xương đã nhận được ủng hộ của tất cả dân chúng.
Sau khi hắn xử lý mọi chuyện rất công chính, những bách tính ủng hộ bọn họ lại càng tin yêu.
- Ai da, mẹ ơi, nhẹ thôi, nhẹ thôi, đau quá!
Khi bọn họ đang nói chuyện, ngoài điện chợt truyền đến những tiếng kêu rên.
Phòng Di Ái được hai tên lính khiêng vào, sau lưng và trên mông máu chảy đầm đìa, thậm chí không thể nào đi được.
Đỗ Hà và La Thông nhất thời biến sắc, tiến lên hỏi thăm.
Lửa giận trong mắt La Thông sôi trào, quát khẽ:
- Ai đánh ngươi vậy?
- Ngoài Hầu Quân Tập còn có thể là ai! Ta đánh lính của hắn, hắn khônglàm gì được ta lại đi trút giận vào Di Ái… tên hỗn đản này!
Đỗ Hà nắm chặt tay, hận đến mức nghiến răng nghiến lợi, nhìn dáng vẻ củaPhòng Di Ái, trong lòng dâng lên áy náy mãnh liệt, hắn biết Phòng Di Áiphải chịu tội này là vì mình, đây là Hầu Quân Tập đang muốn thị uy vớihắn.
Phòng Di Ái cười nói:
- Lão đại nói gì vậy, là takhông quen nhìn tên tinh trùng lên não này, muốn đánh hắn, kết quả võcông của hắn giỏi hơn ta, ta đánh không lại hắn, lại để cho hắn đánh.Chuyện này không hề có liên quan đến lão đại. Hừ, cứ chờ đi, ta nhấtđịnh sẽ ghi nhớ thù này. Ta đánh không lại ngươi, chẳng lẽ đánh khônglại tên nhãi ranh 15 tuổi nhà ngươi, xem ta quay lại Trường An dạy hắnnhư thế nào, da thịt ta dày, bị đánh một trận có là gì, ta muốn xem xemnhi tử bảo bối của hắn có chịu được mấy quyền của ta không.
Đỗ Hà, La Thông thấy Phòng Di Ái hùng hổ nói, đều cười khổ lên tiếng.
- Chỉ tiếc chúng ta không làm gì được Hầu Quân Tập!
La Thông nhớ tới tên đầu sỏ vẫn nhởn nhơn ngoài vòng pháp luật đã cảm thấy trong lòng không thoải mái, huống chi lúc này Hầu Quân Tập còn đánhhuynh đệ của hắn.
Đỗ Hà cắn răng nói:
- Hắn là thống soáitam quân, tay giữ trọng binh, chúng ta xác thực không thể làm gì hắn.Nhưng tất cả những chuyện ở đây, ta đã viết tấu chương kêu người mangđến Trường An, Hầu Quân Tập kiêu ngạo như vậy, hắn không trốn thoáttrách phạt đâu.
Hắn âm hiểm nói, lại kêu đại phu vội tới trị thương cho Phòng Di Ái.
Ngay đêm đó, khi trời sắp rạng sáng, Đỗ Hà bỗng mở hai mắt ra, đứng dậy thay quần áo, leo tường nhảy ra khỏi phủ đệ, lặng lẽ đi tới một căn nhà phía tây thành, gõ cửa.
Người mở cửa chính là Hoàng Phủ Hạo Hoa, cănnhà này chính là bọn họ cứ điểm tạm thời của Đạp Nguyệt Lưu Hương. Trong nhà đã đầy thủ hạ, ước chừng trăm người, lần này hai tiểu đội ĐạpNguyệt Lưu Hương xuất động toàn bộ. Cao Xương thành là nơi trọng yếunhất, cho nên Đỗ Hà sắp xếp đủ trăm người, bốn thành còn lại là ĐiềnĐịa, Giao Hà, Bồ Xương, Thiên Sơn chỉ phân chia ít người, mỗi nơi haimươi người, hai mươi người còn lại phụ trách liên lạc, dùng khi cầnthiết.
Đỗ Hà trước tiên triệu tập tất cả bọn họ lại, nhìn thấytất cả bộ hạ đều đang ở trạng tháI đỉnh phong, không ngừng gật đầu tỏvẻ thoả mãn, đồng thời cũng tán dương bọn họ làm việc rất xuất sắc, nhất là ám sát Cúc Trí Cương, Trát A Thát Lợi, khiến cho hắn liên tục tánthưởng. Mặc dù lúc này Đỗ Hà cũng không biết Hoàng Phủ Hạo Hoa làm thếnào phát hiện ra tất cả ý đồ mưu hại mình, tiêu diệt người phá hư quyết định đầu hàng của Cúc Trí Thịnh.
Con đường truyền tin của bọn họ là bồ câu đưa tin, vì vậy cũng hạn chế số chữ, cho nên giống như điệnbáo, chỉ nói kết quả, không nói quá trình, biết rõ chuyện xảy ra như thế nào, nhưng lại không biết chi tiết.
Tiểu đội Đạp Nguyệt LưuHương nhìn thấy Đỗ Hà cũng kích động hưng phấn. Từng người tiến lên hành lễ, lộ ra thần sắc sùng kính: Bọn họ vốn là những cô nhi không chakhông mẹ, là những nông phu không hiểu việc đời, nhưng được Đỗ Hà chỉđiểm, chỉ trong thời gian hai năm ngắn ngủi, biến hóa nhanh chóng, trởthành người tài ba võ nghệ đầy mình, biến hóa cực lớn khiến cho bọn họkính ngưỡng Đỗ Hà như thần linh, được hắn tán thưởng, tất cả đều mừng rỡ như điên, cảm thấy rất vinh hạnh.
Hoàng Phủ Hạo Hoa cười nói:
- Cũng trách Thát A Thất Lợi không may, thiếu gia bảo ta tên đó cướp giết thương khách Đại Đường không thể buông tha, cho nên kêu ta đích thântrông chừng hắn. Khi tên gia hỏa đó đang nói chuyện với Cúc Trí Cương,ta vừa vặn ở bên cạnh nghe thấy. Những tên kia đều là Trát A Thát Lợiđích thân nói ra, ta chỉ ghi lại từng người một, không ngờ mấy ngày saulại có lúc dùng đến.
Đỗ Hà hiểu ý mỉm cười, lại kêu bọn họ ở đây, sau này quay lại Trường An sẽ luận công khen thưởng. Hắn hỏi Hoàng PhủHạo Hoa cần một bộ y phục dạ hành, lặng yên rời đi. Dưới bầu trời đêmxuyên qua ngõ hẻm, phi tốc chạy vội. Từ khi nội công của hắn tiến vào đệ nhị trọng, khinh công đột nhiên tăng mạnh, bắt đầu có phong phạm củaĐạo soái, lặng yên không một tiếng động né tránh hàng ngũ thủ vệ đôngđúc trùng điệp, xuất hiện trên nóc phủ đệ của Hầu Quân Tập.
Đỗ Hà không đợi được nữa. Hôm nay Hầu Quân Tập đánh huynh đệ Phòng Di Ái của hắn, kêu hắn bỏ qua, hắn làm không được.
Nhưng hắn biết thân phận địa vị của Hầu Quân Tập cao hơn hắn rất nhiều, chỉdựa vào địa vị trước mắt của hắn, căn bản không động được đến Hầu QuânTập.
Không phải hắn sợ cường quyền, mà là Hầu Quân Tập khônggiống như tham quan cùng cấp, tham quan bình thường, cho dù chức vị cólớn cũng không quan tâm, muốn bắt là bắt. Nhưng Hầu Quân Tập lại làthống soái tam quân, tòng quân hơn ba mươi năm, quyền cao chức trọng,chiếm địa vị hết sức quan trọng trong lòng các tướng sĩ.
Hôm nayhắn chỉ công chính kêu Hầu Quân Tập giao nộp những bảo buối của CaoXương mà hắn đã nuốt riêng, đã khiến phần lớn khúc bộ bất mãn, giống như chịu ủy khuất lớn lao. Nếu hắn bắt Hầu Quân Tập hoặc là xử phạt, ba vạn binh mã trong thành Cao Xương không chừng sẽ tạo phản cũng không chừng.
Vì đại cục, hắn cũng chỉ có thể không truy cứu tên đầu sỏ Hầu Quân Tập,giao quyền xử trí cho Lý Thế Dân, để cho Lý Thế Dân đến xử lý việc này.
Việc này vốn tính toán cần thời gian, nhưng Hầu Quân Tập lại phát tiết nóng giận vào Phòng Di Á, đánh hắn một trận.
Chuyện này đã chọc giận Đỗ Hà.
Đỗ Nhị Lang đã tức giận, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.
Nếu hắn đã không thể công khai làm gì Hầu Quân Tập, chẳng lẽ không làm âm thầm được hay sao?
Vì vậy biểu hiện ra biểu lộ rất lạnh nhạt, thực tế trong lòng đã sớm nảy sinh chủ ý, muốn dạy cho Hầu Quân Tập một bài học.
Đứng trên nóc nhà, Đỗ Hà nhìn ra xung quanh, tìm kiếm gian phòng lớn nhất.
Kiến trúc Cao Xương dung hợp văn hóa đông tây, có chút không giống với thóiquen ngồi bắc hướng nam của Đại Đường, chủ phòng cũng không ở phươngbắc.
Nhưng dù sao cũng là xã hội phong kiến cổ đại, bất luận là ở đâu, đều có tồn tại của địa vị khác biệt, gian phòng hoa lệ lớn nhấttất nhiên chính là nơi ở của Hầu Quân Tập.
- Ở kia!
Đỗ Hàphát hiện ra mục tiêu của mình ở phía đông, đó là một biệt viện, cảnhvật trong biệt viện rõ ràng lịch sự tao nhã hơn căn phòng gần đó rấtnhiều, trong sân có một phòng lâu hai tầng nguy nga, hơn nữa cảnh giớicũng vô cùng nghiêm mật.
Hắn giống như u linh trong đêm tối, lặng lẽ vọt đến biệt viện, né tránh tất cả hộ vệ, nhảy lên sân thượng lầuhai, phát hiện cửa sổ của một gian phòng lớn nhất lầu hai lớn nhất mơ hồ có ngọn đèn bắn ra.
Đỗ Hà thầm nghĩ:
- Lẽ nào Hầu Quân Tập còn chưa ngủ? Như vậy cùng tốt, tránh khỏi phiền toái.
Hắn nhẹ chân đi tới cửa sổ, cửa sổ mở rộng. Hắn sợ bị người ta phát hiện,không dám thò sâu vào nhìn, chỉ nhìn qua một khe hở nhỏ trên cửa sổ.
Khe hở cửa sổ rất nhỏ, nhưng vừa vặn có thể trông thấy nửa người trên củaHầu Quân Tập, còn những cảnh tượng khác không cách nào nhìn thấy.
Lúc này Hầu Quân Tập cầm trong tay một quyển sách, tay lật lung tung, cau mày, tựa hồ vô tâm xem.
- Bộp!
Hắn đập quyển sách lên trên mặt bàn, vẻ mặt tràn đầy tức giận:
- Tên chết tiệt Đỗ Hà, chọc ta phát điên đến mức đêm không thể say giấc,ăn vào mất cảm giác, đọc sách cũng không vào! Thù này, Hầu Quân Tập takhông thể không báo.
Từ khi Hầu Quân Tập gia nhập dưới trướng LýThế Dân luôn nhận được coi trọng, ba mươi năm qua chưa bao giờ phải chịu uất khí, nhưng nay Đỗ Hà lại khiến hắn vô cùng mất mặt, khiến hắn ngủkhông yên.
Đúng vào lúc này, tiếng đập cửa vang lên.
- Đại soái, chuyện ngươi kêu ta điều tra đã có kết quả rồi. Đỗ Hà xác thực từng có câu kết với người Cao Xương!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]