Lý Thế Dân im lặng ngồi đó.
Đỗ Hà cũng không biết nói cái gì, thành quả của kế hoạch lần này tốt hơn gấp mười lần trong dự định.
Trưởng Tôn Vô Kỵ trực tiếp chui vào ngục giam. Tuy đó không phải ngục giamthực sự nhưng không thể tham dự quốc sự, không thể đi ra khỏi phủ Triệuquốc công thì so với ngồi tù không có gì khác nhau.
Ngoài mặt xem như việc trừng phạt này không có ý nghĩa thực tế nhưng ba năm lưu đàycòn nghiêm khắc hơn hết thảy hình phạt. Chỉ cần suy nghĩ một chút có thể minh bạch, dù là thường nhân mà ba năm cấm không ra khỏi nhà cũng khócó thể chịu nổi, huống chi Trưởng Tôn Vô Kỵ là quan to trong triều. Thời gian ba năm đủ thổi bay hết tích lũy nhân mạch và uy tín của hắn, coinhư hắn vất vả những năm qua vô ích.
Lần này quả thực Lý Thế Dânra tay nặng, hơn nữa còn nặng đến ngoài ý muốn. Tuy hắn phái người phụckích tướng quân Đại Đường, hơn nữa những tướng quân này đều có bối cảnhnhất định nhưng dù sao tội danh cũng không chưa thành lập, sai lầm lớncũng chưa tạo thành. Trách phạt bằng côn trượng coi như cực hạn, phảichịu nỗi khổ giam cầm đến ba năm thật sự ngoài ý muốn.
Lý Thế Dân tức giận như thế, dù Đỗ Hà là người khởi xướng cũng không ngờ đến.
Lúc này bản thân hắn cũng có chút tâm thần bất định, mừng vì chế trụ đượcTrưởng Tôn Vô Kỵ nhưng vì để cho Lý Thế Dân thỉnh Trưởng Tôn Vô Kỵ tớiBách Túy hiên nhưng tính ra cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-dao-soai/2151373/chuong-291.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.