Rạng sáng ngày thứ hai, những ngôi nhà gần Từ phủ bị âm thanh gào thétđêm qua tập kích, không hẹn mà cùng tra tìm ngọn nguồn phát ra tạp âmgiữa đêm khuya.
Không bao lâu, tất cả mọi người đều biết chuyệnTừ phủ bị mất trộm, biết được tiếng rống to đêm qua là vì Từ Mạn Thànhbị trộm Dạ minh châu bi thống phát ra. Đối mặt với tin tức như vậy,trong lòng mọi người đều tràn đầy khoái cảm, cũng không so đo chuyện đêm qua bị quấy nhiễu giấc ngủ.
Từ Mạn Thành là người ngạo mạn, ứchiếp người lương thiện, sợ hãi kẻ ác bá, quan hệ giao tế cũng không tốtlắm. Phần lớn mọi người nhìn thấy phủ hắn bị mất trộm, đều cảm thấy hảhê, chỉ có một phần nhỏ xem việc này không liên quan đến mình nên khôngđể ý, chỉ có rất ít người thương tiếc cho hắn.
Nguyên nhân củachuyện gặp trộm cướp cũng được mọi người bắt đầu truyền bá, danh tiếngĐạo soái rốt cuộc lần đầu được truyền ra ở Dương Châu.
Nhữngngười biết chuyện không người nào không líu lưỡi kinh ngạc, bọn họ đãgặp nhiều đạo tặc, nhưng chưa bao giờ gặp phải một đạo tặc như vậy,trước khi động thủ để lại giấy báo, sau khi rời đi lại để lại dấu hiệubiểu thị.
Tên trộm này làm được đến mức độ này, quả thật xứng danh là Đạo soái.
Hắn vô cùng tự tin, thủ đoạn đến đi vô tung, hoàn toàn xứng đáng là Đại soái Trung Nguyên.
Trước đó còn có người hoài nghi tính chân thật của việc này, nhưng sau khi Từ Mạn Thành tỉnh lại, lập tức kêu trời trách đất, chạy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-dao-soai/2151318/chuong-318.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.