🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Trong vòng ba tháng tiếp theo, Đỗ Hà xem như vượt qua thời gian như thần tiên, cảnh đẹp Giang Nam như vẽ, bởi vì muốn cùng Vũ Mị Nương giả trang tình lữ, bọn họ không ngừng đi dạo khắp nơi, thời gian trôi qua thậtthoải mái.

Vũ Mị Nương trời sinh mị cốt, đôi mắt như cười, trànđầy sức hấp dẫn, càng thêm ý trung nhân của nàng là Đỗ Hà, đối mặt vớicơ hội như thế, tự nhiên không thể thiếu một phen nồng nàn, Đỗ Hà cấmdục hơn nửa năm bị nàng hấp dẫn, thường xuyên có ý niệm xúc động muốnđem yêu nghiệt không biết trời cao đất rộng kia hành quyết ngay tại chỗ, nhưng cuối cùng thật oán niệm nhẫn nhịn xuống.

Căn cứ theo kếhoạch của Đỗ Hà, Ba Vũ Hưng đã thành công lẫn vào Chấn Uy võ quán, đãtrở thành đồ đệ thứ sáu của Chu Chấn Uy, hôm nay đang chỉ điểm võ nghệcho hắn. Đỗ Hà biết rõ sở dĩ Chu Chấn Uy thu lưu Ba Vũ Hưng là vì tínhcách Ba Vũ Hưng chuyên nhất, là một nhân tài tập võ, không muốn uổng phí nhân tài, nhưng đối với hắn chưa hẳn hoàn toàn tín nhiệm.

Sựthật cũng là như thế, Đỗ Hà biên soạn cho Ba Vũ Hưng một thân thế ly kỳ, đem thân thế nhân vật nam chính Hồ Phỉ trong Tuyết Sơn Phi Hồ của KimDung gắn lên người Ba Vũ Hưng, chỉ là không đến nỗi ly kỳ khúc chiết như vậy, chẳng hạn như đem nhân vật Miêu Nhân Phụng coi như kẻ thù giếtcha.

Chu Chấn Uy ở mặt ngoài nhận lấy Ba Vũ Hưng, nhưng sau lưnglại phái thân tín đi điều tra thân phận của hắn. Người che giấu cho BaVũ Hưng là Lý Thế Dân, đương kim đệ nhất nhân của Đại Đường vương triều. Hắn muốn bịa đặt ra một nhân vật thật sự dễ như trở tay, thật rất dễdàng. Thân phận giả của Ba Vũ Hưng là một người thực sự tồn tại, căn bản không thể tra được điều gì dị thường.

Tra xét hết thảy là thật,lúc này Chu Chấn Uy mới đối đãi Ba Vũ Hưng như đồ đệ thực sự, tự mìnhtruyền thụ võ nghệ không hề giấu diếm. Ba Vũ Hưng cũng dựa theo lời phân phó của Đỗ Hà, làm gì cũng thực sự, ở bên trong Chấn Uy võ quan khônghỏi đến thế sự, chỉ vùi đầu luyện tập võ nghệ.

Sự hiện hữu củahắn là một thanh đao sắc bén có thể đâm vào trong đám dư nghiệt của LýKiến Thành, không tới thời điểm vạn bất đắc dĩ tuyệt đối không thể dùngtới, nếu dùng nhiều sẽ bị người hoài nghi, như vậy sẽ thất bại tronggang tấc.

Ở chỗ Mã Ngạn Phi cũng truyền đến tin tức, dưới phươngpháp thẩm vấn bằng tinh thần, bất luận kẻ nào cũng đừng mơ tưởng có thểgiữ lại được bí mật, mặc dù là nam nhi làm bằng sắt cũng không thể chịunổi suốt hơn hai mươi ngày không được chợp mắt ngủ, liên tục bị ép hỏibức cung, mặc dù là người có ý chí mạnh mẽ cũng không cách nào chịu nổi. Kết cục chỉ có hai con đường, một là đem người bị thẩm vấn bức bách nổi điên, tinh thần thất thường, một là theo bản năng phải nhổ ra hết thảy. Nhưng có thể kiên trì đến mức nổi điên đương thời cũng thật hiếm thấy.

Nhóm người bị bắt tự nhiên không có được bổn sự này, vì vậy đã hoàn toàn khai ra tất cả.

Đoạn Càn Chí đúng là người biết rất nhiều so với những người còn lại, nhưngchỉ biết rõ Chu Chấn Uy xác thực là một trong những dư nghiệt của LýKiến Thành, hơn nữa địa vị rất cao, mặt khác còn một tin tức tương đương trọng yếu, nói Chu Chấn Uy rất kính trọng Vân Trác.

Điểm nàyđúng là không chút tầm thường, theo đạo lý dư nghiệt của Lý Kiến Thànhlà những người thuộc về đời trước, thủ lĩnh đứng sau màn phải là tâmphúc còn sống sót của Lý Kiến Thành năm xưa.

Chu Chấn Uy với tưcách là người thế hệ trước, vậy mà lại kính trọng với người tuổi trẻ như Vân Trác, đủ chứng minh địa vị của Vân Trác cao hơn Chu Chấn Uy. ChuChấn Uy võ nghệ cao tuyệt, danh chấn thiên hạ, mặc dù Đỗ Hà chưa thấyhắn ra tay, nhưng từ võ nghệ của đại đệ tử hắn là Lý Dật Phong cũng cóthể thấy được võ nghệ của hắn.

Nhân vật như thế, địa vị còn kém hơn người tuổi trẻ như Vân Trác, như vậy thân phận của Vân Trác cũng đã trở nên rõ ràng.

Hắn rất có thể chính là vị thiếu chủ kia, nhi tử của Lý Kiến Thành.

Mặc dù là không phải, nhưng dùng hắn làm chủ tuyến nhất định sẽ có thu hoạch.

Một võng lưới lớn đã dần dần trải rộng.

Trong khoảng thời gian gần đây, Đỗ Hà thường thường cùng Vân Trác uống rượutrò chuyện, quan hệ hai người được tận lực kiến tạo xuống, có thể xemnhư chỉ hận gặp nhau thật muộn, như keo như sơn, chỉ kém còn chưa đốtgiấy vàng kết nghĩa kim lan.

Bất quá Vân Trác vẫn chưa mở miệngmời hắn gia nhập, điều này thật làm Đỗ Hà sốt ruột, nhưng hắn cũng đãnhận được mật báo, đã có người ở tại quân doanh Trường An nghe ngóng tin tức của hắn. Lúc trước hắn đã dám nói mình từng nhậm chức dưới trướngHầu Quân Tập, tự nhiên sẽ có người vì mình che lấp, căn bản cũng khôngtra xét ra được gì.

Vì bức bách Vân Trác mở miệng, ngày hôm đó Đỗ Hà đặc biệt hướng Vân Trác chào từ biệt, nghe nói hắn phải đi, sắc mặtVân Trác nhất thời thay đổi, thấp giọng hô lên:

- Đỗ huynh phải đi, đây là vì sao? Không phải đã nháo mâu thuẫn với Vũ cô nương rồi a?

Đỗ Hà mỉm cười lắc đầu nói:

- Phải đi chính là vì Mị Nương, Vũ gia gia đại nghiệp đại, ngành trà sảnxuất ngày tiến cả đấu vàng. Nhưng ta một thân một mình, cái gì cũngkhông có, lại dựa vào cái gì đến lấy Mị Nương.

Cho nên ta quyếtđịnh muốn đi làm một phen đại sự nghiệp, quang minh chính đại cưới MịNương. Phân ly ngắn ngủi đổi lấy chính là hạnh phúc lâu dài, Mị Nươngcũng đồng ý với cách làm của ta, nàng nói Trường An là trung tâm của Đại Đường vương triều, cơ hội ở nơi đó vượt xa Giang Nam rất nhiều!

Trải qua nhiều ngày ở chung, Vân Trác đã đầy đủ kiến thức được tài năng mưulược của Đỗ Hà, nếu cho hắn đi đến Trường An sẽ trở thành kẻ địch củamình, do dự một thoáng, thấp giọng nói:

- Ai nói Trường An nhấtđịnh là có cơ hội, hiện tại có một cơ hội tốt trời ban, muốn xem Đỗhuynh có tranh thủ nắm bắt hay không thôi!

Đỗ Hà ngẩn ngơ, vội hỏi:

- Mong Vân huynh chỉ giáo!

Vân Trác cười nói:

- Nơi này không phải chỗ nói chuyện, đi chỗ hẻo lánh chúng ta từ từ nói!

- Được!

Đỗ Hà trả lời thật thống khoái, tận đáy lòng hắn hiểu được ý định của VânTrác. Chuyện này quan hệ tới sự thành bại của bọn hắn, trước khi thời cơ chưa tới tuyệt không thể để lộ nửa điểm phong thanh. Mặc dù võ nghệ của Vân Trác thật tốt, nhưng không phải là địch thủ của Đỗ Hà, nếu Đỗ Hàkhông đồng ý gia nhập vào bọn hắn, muốn cường lưu Đỗ Hà ở lại là khôngthể nào. Vì vậy hắn muốn dẫn Đỗ Hà đến một nơi có thể đem Đỗ Hà tru sáttại chỗ nếu bàn không xong việc này.

Quả nhiên không ngoài sở liệu.

Vân Trác trực tiếp dẫn Đỗ Hà đi tới một quán rượu gần Chấn Uy tiêu cục, đi vào một nhã gian.

Đỗ Hà ngồi trên ghế có thể rõ ràng phát giác được khắp bốn phía có một cỗhào khí vô cùng áp lực, rất hiển nhiên hắn đã bị bao vây, hơn nữa nhânsố không ít, cao thủ cũng không ít.

Đỗ Hà vội vàng nói:

- Ở nơi này không người, khi nãy Vân huynh nói có cơ hội không biết là…

Vân Trác trầm giọng nói:

- Đỗ huynh có biết vì tiền thái tử Lý Kiến Thành?

Đỗ Hà ra vẻ kinh ngạc nói:

- Biết rõ, năm đó biến cố Huyền Vũ Môn là chuyển hướng của Đại Đường ta,mặc dù không người dám thảo luận sau lưng nhưng ai cũng đều biết rõ!

- Ta chính là nhi tử của Lý Kiến Thành, Lý Kiến Thành là phụ thân của ta, giang sơn Đại Đường vốn thuộc về chúng ta!

Vân Trác nói ra một câu như thạch phá thiên kinh, đem chuyện mẫu thân mìnhlà Tống Nhạn Nhi, là nữ nhi của đại tướng Tống Lão Sinh Tùy triều, bởivì Lý Đường chiếm cứ Trường An, làm gia đạo Tống gia sa sút, bất đắc dĩphải dấn thân vào thanh lâu.

Giám quốc Lý Kiến Thành dùng tên giả Lý Thành gặp mặt nàng, sau đó mới mang thai Vân Trác. Cuối cùng TốngNhạn Nhi biết được thân phận chân thật của Lý Kiến Thành, trong cơn tứcgiận đi xa tha hương, về sau ở lại Giang Nam.

Đỗ Hà giả vờ trợn mắt há hốc mồm, thật lâu nói không ra lời, qua hồi lâu mới nói:

- Vân…Vân huynh, ngươi không phải muốn…muốn phục hồi…

Vân Trác gằn giọng nói:

- Vì sao lại không? Giang sơn Đại Đường này vốn nên thuộc về phụ hoàngta, là Lý nhị tặc dùng thủ đoạn ti tiện cường đoạt mất. Hôm nay ta thừakế nghiệp cha, có gì không thể?

Đỗ Hà còn chưa ngốc tới mức làmra vẻ bị hai câu nói này của hắn đả động, nếu quá đơn giản bị đánh độngsẽ làm cho người khác hoài nghi, nhất định phải đến thời khắc mấu chốtmới có thể nhả ra, làm ra vẻ nói:

- Không được, Vân huynh, với tư cách bằng hữu ta khuyên ngươi nên bỏ ý nghĩ đó đi thì hơn. Quả thật LýThế Dân giết huynh bức phụ, xác thực vi hiếu nghĩa, nhưng bất kể nói như thế nào hắn cũng là một vị quân vương hùng tài vĩ lược. Hôm nay quốclực Đại Đường phát triển không ngừng trên tay hắn, quốc gia binh tinhdũng tướng, thiện chiến binh mã không dưới năm sáu mươi vạn. Hơn nữatrong Tôn Tử binh pháp có nói, đạo thiên địa tướng pháp, không thể rờikhỏi năm loại nhân tố mấu chốt này. Đạo chính là muốn nói quân chủ cùngdân chúng đều có mục tiêu giống nhau, ý chí thống nhất, có thể đồng sinh cộng tử mà không e ngại nguy hiểm. Thiên là chỉ ngày đêm, âm dương, hàn thử, tứ quý thay đổi. Địa là chỉ địa thế cao thấp, lộ trình, địa thếhiểm yếu hay bằng phẳng, chiến trường rộng lớn hay hẹp hòi, là sinh địahay tử địa. Tướng, là chỉ tướng lãnh túc trí đa mưu, thưởng phạt có tíndự, đối với bộ hạ nhiệt tình yêu mến, dũng cảm quyết đoán, quân kỷnghiêm minh. Pháp là chỉ kết cấu tổ chức, phân chia trách quyền, biênchế nhân viên, quản lý chế độ, bảo đảm tài nguyên, điều phối vật tư.Đương kim bệ hạ tài đức sáng suốt, chiếm cứ thiên thời địa lợi, ngoài ra nhân tài vô số, chế độ quốc gia đều không thể bắt bẻ. Mặc dù ta khôngbiết thực lực của Vân huynh có bao nhiêu, nhưng muốn cùng đối kháng vớiĐại Đường hiện tại không khác gì lấy trứng chọi đá, không biết lượngsức!

Những lời này là đạo lý cơ bản, Đỗ Hà cũng không sợ nói ra.

Vân Trác lại không cho là đúng, cười nhẹ một tiếng nói:

- Đỗ huynh chỉ biết một mà không biết hai, hết thảy cũng như lời ngươinói, cũng xác thực tồn tại những vấn đề này. Nhưng vạn nhất Lý nhị chếtđi thì sao đây? Đương kim thái tử thất đức, tam hoàng tử Lý Khác có tiền triều lão thần ủng hộ, làm người cũng rất có uy vọng, đối với ngôi vịhoàng đế cho tới nay đều nhìn chằm chằm. Lý Thái ngang ngược kiêu ngạoương ngạnh, vốn không phục Lý Thừa Càn, nếu Lý nhị chết, Lý Thái có thểnhìn thẳng để mặc Lý Thừa Càn kế nhiệm ngôi vị hoàng đế thì ra quỷ rồi.Còn có Tề Vương Lý Hữu, người này là đồ phế vật, có chí lớn nhưng tàimọn, đối mặt loạn cục có lẽ hắn là người đầu tiên đứng ra cắt cứ thànhchư hầu cũng không nhất định. Hoàn toàn có thể tưởng tượng, khi đó ĐạiĐường sẽ rối loạn thế nào? Ở phương bắc Tiết Duyên Đà ủng binh ba mươimấy vạn, ở tây bắc Đông Đột Quyết tuy nguyên

khí đại thương,nhưng vẫn còn khả năng một trận chiến, còn có Thiết Lặc, Tây Đột Quyết,Thổ Phiên, Nam Chiếu, những dị tộc thực lực không tầm thường này đối mặt với Đại Đường hỗn loạn, sẽ có mấy nước vẫn tiếp tục thần phục nhưtrước? Hoàn toàn có thể tưởng tượng đến lúc đó thiên hạ sẽ là cục diệnthế nào, đây là thời cơ mà chúng ta phải chờ đợi!

Đáy lòng Đỗ Hàrung động, nếu như hết thảy dựa theo kịch bản của Vân Trác mà tiến hành, sẽ là bi kịch của toàn bộ Trung Quốc, thiên hạ lại lần nữa lâm vào hỗnloạn, năm đó bi kịch chiến loạn toàn lãnh thổ sẽ trình diễn một lần nữa. Nhưng hết thảy điều kiện tiên quyết là nếu Lý Thế Dân chết không minhbạch.

Lý Thế Dân hiện tại là hoàng đế Đại Đường, thâm cư trong hoàng cung, muốn hắn chết nói dễ vậy sao?

Tuy tên gia hỏa này rất tự kỷ, thỉnh thoảng cải trang xuất cung nhìn ngắmĐại Đường phồn hoa, nhưng ngày xuất cung lại bất định, lại thêm mỗi lầnhắn vi phục xuất tuần bên cạnh đều có hộ vệ bảo hộ, mà chính bản thânhắn từng là một hãn tướng anh dũng chiến đấu, mặc dù có cố tình ám sátcũng là bất lực.

Nhưng Vân Trác lại dám nói lời tự tin như thế,chém đinh chặt sắt, hoàn toàn là biểu lộ hiện tại Lý Thế Dân sắp trởthành món thịt trên thớt.

Nghe được tin tức như thế, Đỗ Hà không thể không nghiêm túc mà suy nghĩ!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.