Nhìn thấy độc dược mạnh như thế, trong lòng Vân Trác vui vẻ, nói:
- Người trúng độc này ngay cả một hơi cũng không chống nổi đã tắt thở tại chỗ, quả nhiên rất cao minh. Chỉ là hiện tại còn chưa thành công, quảthật là đáng tiếc!
Phùng thần y trợn mắt xem thường, nói:
- Thiếu chủ thật cho rằng loại độc dược có thể làm cho người ta bất tribất giác mà chết đi lại dễ dàng nghiên cứu chế tạo lắm hay sao? Mặc dùlà động vật cũng có cảm giác huống chi là người?
Người có tưtưởng, cảm giác lại vượt xa động vật gấp mười lần. Nếu ăn phải đồ vậtkhông nên ăn, thân thể sẽ tự nhiên sinh ra phản ứng. Bất luận là độcdược gì cũng không hề ngoại lệ, chỉ cần độc tố lan tràn trong cơ thểngười, bất luận tốc độ nhanh chậm mọi người đều cảm thấy không khỏe, đều thật tự nhiên đối với đồ vật kia bài xích theo bản năng. Lý nhị tặc làhoàng đế, sinh tử của hắn quan hệ an nguy thiên hạ, nếu xuất hiện bất kỳ triệu chứng gì không khỏe, ngự y sẽ lập tức kiểm tra. Với thủ đoạn củangự y, chỉ cần là độc sẽ không có gì không đối phó được. Cũng không sợnói ra lời thật lòng, trên thế giới này cũng không thể có được loại độcdược khiến người ta chết mà không biết chết như thế nào. Độc dược của ta sở dĩ lợi hại, mấu chốt ở chỗ làm mê mang. Nếu người lâm vào trạng thái mê mang, đối với cảm giác của thân thể sẽ hạ thấp. Cũng giống như người này, hắn vốn ngủ say, cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-dao-soai/2151269/chuong-343.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.