Đỗ Hà rất hiểu về ôn dịch.
Hắn cũng từng nhìn thấy ôndịch trong rất nhiều bộ phim truyền hình, sách lịch sử, hơn nữa năm đóquê hắn cũng là một trong những vùng mắc phải.
Nếu nói đúng hơn thì là bệnh truyền nhiễm, không tính là ôn dịch, nhưng nguyên lý thì đồng dạng.
Chỉ cần nhằm vào đặc điểm của ôn dịch, hốt thuốc đúng bệnh, tất cả vấn đề đều được giải quyết.
Đỗ Hà trầm giọng nói:
- Ôn dịch sở dĩ đáng sợ cũng không phải ở chứng bệnh của bản thân nó, mà ở chỗ phải chăm sóc rất tốt và cứu chữa nhanh chóng. Điều thứ nhất, nhấtđịnh phải có đủ đại phu, để tất cả người bệnh đều có thể được cứu chữakịp thời.
Trong lịch sử ghi lại những trận ôn dịch đặc biệt lớn,thường đều do con người tạo thành, nhất là những nơi xa thủ đô càng như vậy.
Vào thời cổ đại, một khi những nơi xa xôi bộc phát dịchbệnh, quan viên địa phương không cách nào khống chế, việc đầu tiên bọnhọ phải làm là truyền tin tức đến kinh thành, nhưng đường đi cũng cầnthời gian mấy tháng. Tin tức đến được kinh thành, có thể truyền đến taiHoàng Đế hay không cũng là một vấn đề. Cho dù tin tức đến tai Hoàng Đế,Hoàng Đế có lòng xử lý, thì chuyện cũng đã xảy ra nhiều tháng, tìnhhuống cụ thể không rõ ràng, xử lý lung tung, có thể chậm chễ cứu chữa.Nếu lúc này trong triều lại có một hai tham quan tranh thủ thiên tai vơvét tiền của, vậy thì có thể rất không may nói một câu, người chết hếtôn dịch mới có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-dao-soai/2151243/chuong-353.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.