Nghe tin thần tượng bị bắt, ý nghĩ đầu tiên của Tần Dục là không có khảnăng nhưng tin tức truyền đi hết sức rõ ràng, thậm chí còn nói công khai thẩm vấn, cái này cũng không thể nào là không có lửa thì sao có khói,hắn thoáng suy nghĩ rồi quyết định tới phủ nha xem thế nào.
Có lẽ là bởi vì danh tiếng vang dội của Đạo Soái nên khi Tần Dục đi vào phủnha thì đã thấy một đám người tụ tập bàn tán, chủ đề cơ hồ đều là về Đạo Soái. Thời gian tuy chưa đến nhưng ở cửa phủ nha đã đông nghẹt.
Hắn đang định lợi dụng thân thể nhỏ bé len vào trước chiếm vị trí tốt thìchợt cảm giác có người vỗ vào vai mình, quay lại thì thấy một thiếu niên anh tuấn không lớn hơn mình bao nhiêu tuổi đang cười hì hì, bộ dạng rất vui vẻ.
Tần Dục mở trừng hai mắt, xác định bản thân không quen biết người này, kinh nghi nói:
- Ngươi là.....
Trong lòng hắn lập tức cảnh giác, nhiều năm lang thang đã tôi luyện cho hắnbản năng nhạy bén, cảm nhận được người này không dễ chọc.
Thanhniên anh tuấn đúng là Đỗ Hà, từ khi hắn bảo thứ sử Dương Châu tung tinthì vẫn luôn ở cửa nha môn nhìn chăm chú người đi đường qua lại. Bởi vìtiểu Đạo Soái quan hệ đến an nguy của mười lăm vạn người bệnh ở Tô Châunên, không dám có bất kỳ chủ quan, ai qua lại cũng nhìn kỹ càng. Tần Dục vừa xuất hiện đã lập tức bị phát hiện, cười nói:
- Ngươi không biết ta, nhưng ta nhận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-dao-soai/2151227/chuong-363.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.