🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Kế hoạch tác chiến nhất long song phượng thất bại, trực tiếp làm cho ĐỗHà buồn bực suốt đêm không ngủ, đến sáng sớm khiến đôi mắt quầng thâm,tâm tình bực bội.

Nhưng lúc đi rửa mặt, tính cách không chịu thua bắt đầu phát huy tác dụng, ý chí chiến đấu lại tăng lên lần nữa.

Vô danh đại thần từng nói rất đúng – thất bại là mẹ thành công, một lầnthất bại chỉ là bắt đầu, không xem là gì, chỉ có trong thất bại hấp thụkinh nghiệm giáo huấn mới có thể thành công.

Lần này thất bại chỉ vì chọn sai đối tượng xuống tay trước, tiếp theo bắt đầu từ chỗ TuyếtNhạn, trước tiên đem nàng xử lý, xem nàng làm sao còn ảnh hưởng đượcchuyện tốt của mình.

Đáy lòng hắn thầm nghĩ như vậy, nhìn vào gương đồng, nắm tay vươn lên, cho mình cổ vũ, âm thầm nói:

- Không giải quyết hai nha đầu này ngoan ngoãn hầu hạ, Đỗ Hà thề không bỏ qua!

Hắn sửa sang lại quần áo, ý chí chiến đấu sục sôi đi ra cửa.

Tiến cung đi qua Thừa Thiên Môn, Đỗ Hà đi tới Thiên Điện nằm bên cạnh Thái Cực Điện.

Trước khi Lý Thế Dân còn chưa tảo triều, quan viên vào triều không cho phéptiến vào Thái Cực Điện là trung tâm quyền lực của Đại Đường vương triều.

Vì chiếu cố cho những quan viên đến sớm, bên cạnh Thái Cực Điện đặc biệtsắp xếp Thiên Điện cho quan viên vào triều nghỉ ngơi chờ đợi.

Lúc Đỗ Hà đi vào Thiên Điện, trong điện đã có mấy chục vị đại thần đang ngồi chờ.

Bọn họ tụ tập tốp năm tốp ba, đang nói chuyện phiếm với nhau.

Ở bên trái Thiên Điện thái tử Đại Đường Lý Thừa Càn đang cùng một ít đạithần lôi kéo kết giao, thấy Đỗ Hà đã đến, trong mắt ẩn hiện lửa giận,không nhìn thẳng hắn.

Phía bên phải Thiên Điện Đỗ Như Hối, PhòngHuyền Linh đang cùng một nhóm quan viên kiền lại của Thượng Thư Tỉnh trò chuyện với nhau.

Chức quan truyện thừa Đường triều cùng chế độlục bộ tam tỉnh của Tùy triều theo thứ tự là Trung Thư Tỉnh, Môn HạTỉnh, Thượng Thư Tỉnh cùng Lại Bộ, Lễ Bộ, Binh Bộ, Độ Chi, Đô Quan vàCông Bộ. Độ Chi cùng Đô Quan nghe qua có chút khó hiểu, nhưng trên thựctế chính là Hộ Bộ cùng Hình Bộ đời trước, chỉ là cách gọi không giốngnhau mà thôi.

Trưởng quan Trung Thư Tỉnh chính là Nội Sử Lệnh,phó trưởng quan là Nội Sử Thị Lang, trưởng quan Môn Hạ Tỉnh là Nạp Ngôn, phó trưởng quan là Hoàng Môn Thị Lang, chủ yếu phụ trách sửa chữa tấuchương triều thần, phúc thẩm chiếu chỉ trung thư, nếu như nghĩ rằngkhông đúng yêu cầu, có thể phong hay tiến hành sửa chữa sai lầm, xưng là “Phong bác”.

Đây cũng là địa phương khai sáng nhất của Đường triều.

Phần lớn triều đại thậm chí đều dùng quân quyền làm đầu, nhưng Đường triềulại khác hẳn, quan viên Môn Hạ Tỉnh có quyền lợi phản đối quyết nghị của hoàng đế, chỉ cần bọn hắn cho rằng quyết sách của hoàng đế có sai lầm,có thể tạm hoãn chấp hành quy định của hoàng đế, một lần nữa thươngnghị. Như vậy có thể tránh được việc bởi vì sai lầm của hoàng đế mà tạothành tổn thất thật lớn cho quốc gia.

Cuối cùng là Thượng ThưTỉnh, là bộ môn trọng yếu nhất của Đại Đường, tổng lĩnh lục bộ, có thểnói tập hợp quân chính quyền hành một chỗ, bộ môn này ở Đường triềugiống như đại não của cơ thể con người, là hạch tâm vận tác hết thảyquân chính đại sự của Đường triều.

Trưởng quan là Thượng ThưLệnh, nhưng bởi vì năm xưa Lý Thế Dân từng đảm nhiệm qua chức vị này,cũng không có người tiếp tục nhậm chức, trở thành hư chức, do tả phótrưởng quan cùng hữu phó trưởng quan thay thế hình thành tả hữu tướng là Phòng Huyền Linh cùng Đỗ Như Hối.

Một ít cổ nhân tụ tập cùng một chỗ, tùy thời đều có thể cải biến vận tác của Đại Đường vương triều.

Đỗ Hà đi tới bái kiến từng người:

- Phòng thúc phụ, Lý thúc thúc, Trương đại nhân, Vương đại nhân…phụ thân!

Những quan viên trong Thượng Thư Tỉnh đều là quan viên một đảng cùng Phòng,Đỗ hai người, đối với nhi tử Đỗ Hà của thượng cấp tất nhiên luôn dùngkhuôn mặt tươi cười đón chào.

Phòng Huyền Linh híp mắt cười nói:

- Hiền chất không cần đa lễ…ngươi tới vừa lúc, lão phu đang có sự tình tương thỉnh đây!

Đỗ Hà đang định nói chuyện, Đỗ Như Hối đứng bên cạnh hừ hừ nói:

- Huyền Linh, cần gì cùng tiểu tử khách khí…sau khi hạ triều đi tới Thượng Thư Tỉnh một chuyến, có việc hỏi ngươi!

Đỗ Hà âm thầm liếc mắt, đáy lòng phỉ báng:

- Ngài là lão tử của ta, nói gì cũng được mà!

Hắn cũng biết Phòng Huyền Linh cùng Đỗ Như Hối tìm hắn thực sự có chuyện cần thương nghị nên gật đầu.

Thời gian tảo triều đến gần, quan viên tụ tập trong Thiên Điện càng lúc càng nhiều.

Ngay thời điểm trời tờ mờ sáng, chỉ nghe “đông” một tiếng, thanh âm kim la tảo triều liền vang lên.

Toàn bộ đại thần bên trong Thiên Điện đều nghe được thanh âm tiếng vang, vội vã sửa sang y phục xếp thành hàng, tiến vào đại điện.

Một nhómtriều thần tự động ngồi quỳ tại chỗ, đợi mọi người vào chỗ, Lý Thế Dântrong một thân long bào hoa lệ vẻ mặt uy nghiêm đi lên ngai vàng.

Lý Thế Dân vừa đến, tảo triều chính thức bắt đầu.

Tảo triều dùng việc thương nghị quốc sự làm chủ, vốn không có công việc gìcủa Đỗ Hà, hắn ở một bên lắng nghe hướng đi thế cục của Đại Đường trongthời gian gần đây.

Bởi vì suốt mấy năm nay Đại Đường liên tụcđộng võ, đã phát động ra hai lần đại quy mô quân đoàn tác chiến ngoàimười vạn binh mã, khiến kinh tế Đường triều cùng lương thực nhận lấy ảnh hưởng nghiêm trọng.

Kinh tế dựa vào con đường tơ lụa, đã dần dần sống lại, nhưng ở việc dự trữ lương thực còn có chút chưa đủ, những kho lúa nổi danh phân bố các nơi trong Đại Đường đã có hiện tượng tích trữkhông được sung túc.

Đây là một tin tức rất nguy hiểm.

Lương thực là tài nguyên của quốc gia, một ngày cũng không thể thiếu thốn.

Dự trữ lương thực là vì phòng ngừa đột phát ngoài ý muốn. Tỷ như đột phátchiến sự, tai nạn, những điều này đều cần sử dụng đến lương thực, hơnnữa nhu cầu còn không thấp.

Nếu chiến sự hoặc tai nạn tiến đến, một quốc gia không có lương thực dự trữ chờ đợi họ sẽ chỉ là diệt vong, dân biến.

Kho lương thực của Đại Đường không đầy đủ, đúng là một tin tức nguy hiểm, là vấn đề không thể kéo dài không giải quyết.

Cả triều văn võ đều nhắm vào điểm này nghị luận xôn xao, nhưng phần lớnđều là một ít biện pháp chỉ giải quyết được vấn đề ở trước mắt.

Tỷ như Ngụy Chinh đề nghị lấy từ dân, dùng cho dân. Quốc gia xác thựcthiếu lương thực, nhưng dân chúng Đại Đường giàu có, mọi nhà đều cólương thực dư dả, có thể thu mua để phòng ngừa vạn nhất.

Biệnpháp này ở thời cổ cũng có, hiệu quả tốt phi thường, nhưng chỉ có thểtiêu trừ lúc cấp tốc, không thể trị tận gốc. Có thể bù đắp vào kho lúa,nhưng không thể gia tăng sản lượng lương thực. Nếu chiến sự tiến đếntình huống đồng dạng vẫn lại lần nữa phát sinh. Đại Đường muốn chinhchiến tứ phương, nhất định phải có được lực lượng vật tư kinh tế cườngđại làm hậu thuẫn, rất hiển nhiên Đường triều hiện tại không có được lực lượng này.

Chỉ vì hành vi phá sản của Dương Quảng, ngày nay tuyĐường triều phú cường, nhưng ở nhân khẩu rõ ràng chưa đủ, vật tư kinh tế khó thể nhanh chóng bay lên cao.

Đỗ Hà nghe quần thần thương nghị cũng cảm thấy phiền lòng vì việc này, thầm nghĩ:

- Sớm biết như vậy khi mình còn ở hiện đại nên cẩn thận nghiên cứu cáchchế tạo hình thành tạp giao lúa nước, như vậy cũng không cần buồn bực vì chuyện thiếu thốn lương thực rồi!

Vấn đề nhằm vào lương thựckhiến cả triều văn võ thương nghị hơn một canh giờ, nghĩ ra được phươngpháp xử lý không ít, nhưng chính thức có thể cải biến lâu dài lại khôngcó.

Lý Thế Dân cũng biết hôm nay tiếp tục thương nghị cũng không có đáp án hài lòng, bèn nói:

- Về chuyện làm sao gia tăng sản xuất lương thực, chư vị ái khanh trở vềcẩn thận suy nghĩ một chút. Việc này quan hệ tới Đại Đường thiên thu vạn thế, không thể qua loa!

Quần thần bên dưới điện đồng thanh hô ứng.

Lý Thế Dân lại cười nói:

- Cuối cùng trước khi tan triều, trẫm muốn khen ngợi một vị ái khanh, hắn đã lập được công tích không thể xóa nhòa cho Đại Đường chúng ta!

Hắn vừa thốt ra, cả triều văn võ lập tức biết “hắn” ở trong miệng Lý Thế Dân chính là ai.

Đại đa số ánh mắt đều tụ tập trên người Đỗ Hà.

Hắn lấy tư cách một vị tướng quân, nhiệm vụ là huấn luyện quân tốt, tíchcực chuẩn bị chiến tranh, làm tốt mỗi giây phút đều chuẩn bị chiến đấu,tảo triều không phải là thông lệ.

Hôm nay lại ngoại lệ tham gia,trước đó triều đình bởi vì hắn mà phát sinh ra rung chuyển không nhỏ,những dấu hiệu kia cộng lại, đều cho thấy rõ Đỗ Hà lại sắp tiếp tụcthăng quan.

Ghen ghét, hâm mộ, đủ loại cảm xúc đều cùng đến.

Chỉ là một thiếu niên mười tám tuổi, tốc độ thăng quan của hắn dù dùng từ “nhanh như hỏa tiễn” cũng không chút nào quá đáng.

Lý Thế Dân nói:

- Người này trẫm cũng không cần ngoại lệ nhắc tới tên hắn. Đối với biểuhiện của hắn các ngươi cũng có thể nhìn thấy được rõ ràng. Chẳng nhữngkhông cần đánh mà thắng, thay Đại Đường giải quyết phản nghịch phía nam, còn kịp thời đúng lúc dịch bệnh tại Giang Nam vừa bộc phát đã quyếtđịnh thật nhanh, cứu vãn mười lăm vạn dân chúng, vãn hồi tổn thất khổnglồ cho Đại Đường, cứu vãn mười lăm vạn tính mạng quý giá không cách nàodùng tài phú mà tính toán. Trẫm hy vọng các ngươi đều có thể như hắn, có cảm giác về trách nhiệm, có đảm đương, trở thành nhân tài trụ cột củaĐại Đường vương triều chúng ta.

Nói xong hắn nghiêm mặt nói:

- Đỗ ái khanh tiến lên nghe phong!

- Thần tại!

Đỗ Hà đi tới giữa đại điện, khom người bái xuống.

Trên mặt Lý Thế Dân hiện lên dáng tươi cười vui vẻ:

- Trung Vũ tướng quân Đỗ Hà vâng lệnh vi hành xuôi nam, lẻ loi một mìnhxâm nhập hang ổ nghịch tặc, trà trộn cùng phản nghịch tìm hiểu tin tức,không uổng phí một tính mạng lại làm tan rã mối hoạn ẩn núp trong ĐạiĐường suốt mười năm. Dịch bệnh bộc phát Đỗ Hà sẵn sàng hy sinh tính mạng liều lĩnh đối diện nguy hiểm, cứu vãn dân chúng trong cảnh nước lửa,công cao tận đầu, đặc biệt thụ phong Viên Ngoại Lang, gia phong Vạn Niên huyện hầu. Ngoài ra ban thưởng hoàng kim trăm lượng, dùng để cổ vũ!

Đỗ Hà trợn tròn mắt, nhìn thẳng Lý Thế Dân, không phải đã nói sớm rồi sao, cho chức quan nhàn tản, như thế nào lại cho một chức vị nghịch thiênnhư thế.

Viên Ngoại Lang luận theo quan giai mà nói kỳ thật cũngkhông lớn, nhưng địa vị chức quyền không phải chuyện đùa, thuộc hàngnhân viên quan trọng bên trong Thượng Thư Tỉnh.

Chỉnh thể cơ cấucủa Thượng Thư Tỉnh là do tả hữu phó thượng thư cầm đầu, bên dưới phóthượng thư có tả hữu thừa, tả hữu ti lang trung, viên ngoại lang, phâncấp đến tính toán phó thượng thư là tể tướng, là cấp bậc đệ nhất, tả hữu thừa cấp thứ hai, tả hữu ti lang trung cùng viên ngoại lang thuộc tamcực ti quan, nhưng địa vị của viên ngoại lang vẫn nằm bên dưới tả hữu ti lang trung, xem như là chức vị kế cuối trong Thượng Thư Tỉnh. NhưngThượng Thư Tỉnh chính là trung tâm quân chính của Đường triều, là cơ cấu đầu não của Đại Đường vương triều, mặc dù chỉ là một tên gác cổng cũngđã vô cùng quang vinh.

Huống chi còn là một Viên Ngoại Lang nắm giữ thực quyền đây?

Thượng Thư Tỉnh thống ngự lục bộ, xử lý thiên hạ dân chính, quân chính, côngviệc chất cao như núi, trở thành Thượng Thư Tỉnh Viên Ngoại Lang chẳngphải đem mình làm mệt mỏi đến chết?

Lý Thế Dân làm như không nhìn thấy ánh mắt của Đỗ Hà.

Phản ứng của quần thần còn hơn cả Đỗ Hà.

Chức quan Viên Ngoại Lang không cao, nhưng lệ thuộc trực tiếp Thượng ThưTỉnh, Lý Thế Dân ban thưởng chức quan này chẳng khác gì muốn đem Đỗ Hàdẫn vào Thượng Thư Tỉnh, đã trở thành một thành viên bên trong, đã trởthành cận thần xử lý chuyện quân chính quan trọng, với tốc độ thăng quan kiểu này của hắn, với sự sủng ái của Lý Thế Dân dành cho hắn, tiếp quavài năm khi hắn đứng vững gót chân trong Thượng Thư Tỉnh, chẳng phải hắn sẽ thăng nhiệm làm tể tướng luôn hay sao?

Trữ Toại Lương là người đầu tiên đứng ra phản đối:

- Bệ hạ, tuyệt đối không thể, Đỗ tướng quân được bệ hạ tin dùng một bềthế nhân đều biết, với tuổi tác còn quá nhỏ như hắn đã đảm nhiệm Tả UyVệ tướng quân, Vạn Niên huyện bá lại thêm viện chính Khoa Kỹ Viện, tụtập văn chức võ chức trong một thân, như vậy cũng đã bị người chỉ trích. Hôm nay còn dẫn hắn vào trong Thượng Thư Tỉnh, đây là đạo lý giải thích thế nào? Pháp chế của tiên hoàng bổn chư nhân tình, đương thân giả sơ,đương tôn giả ti, tắc tư ân hại công, hậu hoạn vô cùng. Đỗ Hà thân là ái tế của bệ hạ, đã đạt được đãi ngộ hơn xa người cùng thế hệ. Hiện tạicòn dẫn vào trong Thượng Thư Tỉnh, thần sợ người trong thiên hạ khôngphục!

Lời nói này của hắn rõ ràng trực tiếp chỉ trích Lý Thế Dân quá mức tin sủng Đỗ Hà.

Sắc mặt Lý Thế Dân biến đổi lớn, vỗ bàn quát:

- Ai dám không phục!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.