- Dừng tay.
Đông Đột Quyết, Tiết Duyên Đà cũng không phải vật gìtốt, bọn hắn một bên ở phương bắc, một bên ở phương tây, chiếm cứ thổđịa cực kỳ rộng lớn, có lực lượng kế tục không tầm thường.
Đươngnhiên luồng lực lượng này hiện tại còn kém xa Đại Đường, nhưng chỉ cầnĐại Đường phát sinh chuyện gì, lâm vào cơn sóng nhỏ, luồng lực lượng này sẽ trở nên đặc biệt đáng sợ.
Bọn chúng đang điên cuồng chiến đấu, làm gì còn nghe thấy tiếng gọi của Đỗ Hà.
Đại Độ Thiết và hán tử kia đồng loạt sử xuất tuyệt chiêu, như muốn đánh ngã đối phương.
Đỗ Hà lạnh lùng mỉm cười bước lên, hai ngón tay phân biệt điểm vào khuỷu tay hai người.
Hai người giống như bị trọng thương, lần lượt lui bước.
Đại Độ Thiết và hán tử kia lập tức tách ra, mất đi sức chiến đấu.
Đại Độ Thiết sớm biết Đỗ Hà có võ nghệ rất cao minh, hán tử kia lại kinh ngạc bất định, thầm nghĩ:
- Ta và Đại Độ Thiết bốn đầu cánh tay sợ rằng phải có sức mạnh ngàn cân,thiếu niên kia anh tuấn như vậy, lại còn nhỏ tuổi, làm sao có thể hóagiải?
Đỗ Hà khoanh tay trước ngực, nói:
- Ta mặc kệ cácngươi ai đúng ai sai, muốn đánh thì về thảo nguyên mà đánh, tụ tập binhmã, đao thật thương thật làm một trận, dùng thực lực phân định thắngthua. Nơi này là Đại Đường, đừng ở đây để chúng ta chế giễu, mất mặt.
Đại Độ Thiết hừ lạnh một tiếng, tài nghệ không bằng người cũng cảm thấy mất mặt, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-dao-soai/2151194/chuong-379.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.