“Phòng trước tai họa sẽ không lo lắng về sau, xử thế phải thận trọng.Quân tử không đặt mình vào chỗ nguy hiểm thì có thể nhàn nhãn”.
Đây là câu của Thánh Nhân Khổng Tử, có hai cách giải thích: Một là phòngngừa rắc rối có thể xuất hiện, dự đoán cảm thấy nguy hiểm tiềm ẩn thì áp dụng biện pháp đề phòng; Hai là một khi phát hiện bản thân ở vào hoàncảnh nguy hiểm thì phải kịp thời ly khai. Cho nên ý thức mạo hiểm của cổ nhân không mạnh.
Đỗ Hà làm tàu lượn vốn chỉ là chơi đùa, sau khi xong thì căn bản không có ý định để cho quá nhiều người biết cụ thể,không ngờ lại làm kinh động đến cả Cấm Vệ Quân.
Việc này làm lớn sẽ là một kỳ sự, lan truyền ra sẽ khiến cho các đệ tử Khổng Tử toàn triều rủa hắn đến chết.
Vì phòng ngừa tình huống này, ý nghĩ đầu tiên của Đỗ Hà là chạy, chạy đến chỗ ẩn nấp thu lại tàu lượn.
Hắn còn chưa kịp cất bước thì bất ngờ phát hiện thấy chân của Lý Thế Dânhơi nhũn đi, trong lòng lo lắng, cũng không nghĩ tới việc chạy thoát, ra vẻ khẩn trương hỏi:
- Nhạc phụ đại nhân, ngài sao thế?
Lý Thế Dân vịn vai Đỗ Hà, hơi mất đi khống chế. Hắn cũng nhìn thấy đám ÚyTrì Kính Đức, Trình Giảo Kim đang chạy đến, cũng bất chấp mất thể diện,dù nói thế nào thì mất mặt trước một người vẫn hơn mất mặt trước nhiềungười:
- Nhanh lên, mau đỡ trẫm ngồi xuống, cái chân này đã không thể điều khiển.
Đỗ Hà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-dao-soai/2151179/chuong-388.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.