Vũ Mị Nương về tới nhà, Dương thị thấy Vũ Cảnh Nương vốn đang nghĩ tớitình hình trị an không ổn gần đây của Trường An thì lòng như lửa đốt,thấy nàng trở về thì định quát mắng một trận, lại thấy Vũ Mị Nương nênchỉ nói qua loa vài câu. Đổi lại là bình thường chắc chắn không thiếuvài gậy dạy dỗ.
Người một nhà gặp lại nhau, dĩ nhiên không thể thiếu một phen mừng mừng tủi tủi.
Vũ Mị Nương gặp lại mẫu thân, tiểu muội nên rất hưng phấn, nhưng ở sâutrong nội tâm vẫn ngóng đợi, lễ vật đã đưa đến, oan gia kia đã biết tintức mình đưa đến, có tới gặp hay không, lúc nào thì đến gặp. Giả như đáy lòng của hắn có chút vị trí của mình sẽ đến tìm, nếu như không có thìlàm thế nào?
Vào lúc nàng đang nghĩ ngợi lung tung thì bỗng nhiên nghe người bẩm báo có Đỗ Hà cầu kiến liền đỏ mặt, nàng cũng không ngờĐỗ Hà lại đến vội vàng như thế.
Vũ Cảnh Nương vỗ tay cười nói:
- Nhị tỷ mới nói cho tỷ phu tương lai tin tức thì tỷ phu tương lai lậptức đã đến, quả nhiên không có nam tử nào có thể cưỡng được mị lực củanhị tỷ.
Vũ Mị Nương tâm tình sung sướng, cười mắng:
- Tiểu nha đầu, im nào.
Nàng giả bộ như muốn đánh nhưng trên mặt lại khó dấu ý vui mừng.
- Mị Nương.
Dương thị bất an nhíu mày, bà biết Vũ Mị Nương ngưỡng mộ Đỗ Hà, bình tĩnh màxét thì với địa vị thân gia của Đỗ Hà, Vũ Mị Nương gả cho hắn làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-dao-soai/2151133/chuong-410.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.