Đỗ Hà không thể đoán được Thường Bách Vạn vào lúc này lại nảy ý ngọc thạch câu phần khiến hắn không kịp trở tay.
Nếu là người khác, gặp phải loại tình huống này sẽ luống cuống nhưng Đỗ Hàthì không, khinh công của hắn cái thế vô song, cho dù mất đi tiên cơcũng không bị bao nhiêu ảnh hưởng, thân hình lóe lên đã tránh được mộtquyền trí mạng này.
Thường Bách Vạn năm xưa làm ác nhưng lại rấtnghĩa khí, đối với người dưới trướng rất quan tâm. Cổ nhân vốn xem nhẹcái chết, nên vừa nghe hắn hiệu lệnh, hơn ba mươi tráng hán đều vungquyền nhào tới.
- Bọn khốn kiếp, đối thủ của các ngươi là ta!
Phòng Di Ái vốn đang tức giận, nhưng thấy Thường Bách Vạn có gan vượt lêntrước động thủ, càng là tức giận đến nhảy dựng, hai tay vung cái bànnặng hơn năm mươi cân vọt tới, năm người trước nhất lập tức bị hắn đánhngã lăn trên đất.
Chiếc bàn gỗ vỡ tan, năm tên tay chân giãy dụa trên mặt đất không còn năng lực tái chiến.
Trong phòng rất nhiều con cháu quý tộc, thấy song phương động thủ thì đều tản ra, đám nhân vật có chút danh tiếng thì sợ lớn chuyện ngầm lẻn đi. Thục Vương Lý Ám cũng ở trong số đó, chỉ có mấy người gan lớn là đứng ở xanhìn vào.
Đại sảnh của Bách Thắng đổ phường rộng lớn, đám người vây xem dạt ra, vừa đủ để thành một chiến trường loạn đả.
Đỗ Hà sau khi tránh được công kích của Thường Bách Vạn thì sử Đại kỳ Phong Vân chưởng triền đấu tại một chỗ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-dao-soai/2151047/chuong-452.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.