Đỗ Hà nằm mơ không thể tưởng được cấm đánh bạc ngoài ý muốn lại khiếnTrưởng Tôn Vô Kỵ bị tổn thất lớn như thế, nếu như biết chắc nằm mơ cũngcười lên tiếng.
Sau khi nghe lão gia tử răn dạy, Đỗ Hà ngựa không dừng vó phi về Vũ phủ.
Vũ Mị Nương còn không biết chủ mưu sau màn của Bách Thắng đổ phường làTrưởng Tôn Vô Kỵ nên phải nhắc nhở nàng, không để sớm lộ ra vai trò quân sư của nàng, như thế mới có hiệu quả kỳ binh.
Đi vào Vũ phủ, tỳ nữ bảo Vũ Mị Nương đang chờ hắn ở hậu hoa viên.
Xuyên qua ba hành lang dài, Đỗ Hà đi vào hậu hoa viên Vũ phủ.
Hậu hoa viên Vũ phủ có một vùng mẫu đơn cực lớn. Tháng năm đang mùa mẫu đơn nở rộ.
Hơn mười loại mẫu đơn khoe sắc, có trắng, hồng, tím, mực tím, tím nhạt, rất nhiều loại hắn không thể gọi tên, mẫu đơn mỹ lệ quả nhiên không thẹnbốn chữ Quốc sắc thiên hương.
Vũ Mị Nương đứng trong biển hoa cẩn thận tưới nước, dung mạo kiều diễm át cả mẫu đơn.
- Đỗ lang!
Vũ Mị Nương cười mỉm, từ trong biển hoa đi ra.
Đỗ Hà cũng thừa cơ ôm lấy eo thon, cười nói:
- Không ngờ Mị Nương yêu thích mẫu đơn.
Vũ Mị Nương cười đáp:
- Mị Nương rất hâm mộ mẫu đơn, dù hoa nở ngắn nhưng bộc lộ vẻ đẹp nhấtcho thế nhân. Mị Nương cảm thấy nhân sinh cũng là như thế, không cầu cóthể sống lâu trăm tuổi, sống sao ý nghĩa mới được, là mong muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-dao-soai/2151039/chuong-456.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.