🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
A Sử Na Hạ La Cốt đi tới trước mặt mọi người nói:

- Hành động lần này không thành công, sẽ hi sinh vì lý tưởng. Đột Lợi khả hãn người đểta mang đến rượu tốt nhất kính các vị dũng sĩ, mỗi người một ngụm, saukhi uống xong, trực tiếp lên đường.



Chuyện tiếp theo liền dễ hơn.

Rượu sữa ngựa có vị rất mạnh, mông hãn dược căn bản không thể gây ra baonhiêu vị đạo khác lạ, lẫn vào trong đó, gần như không thể phát hiện. MàMông Hãn dược Đỗ Hà chuẩn bị so với Mông Hãn dược bán trên phố tốt gấptrăm nghìn lần, chỉ cần sơ ý uống vào bụng, dù là trâu cũng sẽ trở thành gà ốm.

Chỉ sau thời gian nửa khắc, toàn bộ một trăm hai mươi sáu người A Sử Na Kết Xã Suất chuẩn bị trong thời gian mười năm trời nhấtđịnh sẽ ngã xuống mặt đất, ngủ giống như lợn chết.

Mặc cho những người này dũng mãnh thiện chế biết bao, chỉ cần nếm thử một chút, chắc chắn sẽ trở thành cừu non.

Lý Thế Dân săn gấu ở phía sau đã xuất hiện, toàn bộ đám người A Sử Na Kết Xã Suất sa lưới.

Nhìn sắc mặt Lý Thế Dân đằng đằng sát khí, Đỗ Hà biết những người này đã bước một chân vào quan tài.

Lý Thế Dân tỉ mỉ tra hỏi A Sử Na Hạ La Cốt, cũng biết A Sử Na Xã Nhĩkhuyên bảo bọn họ một hồi, trong mắt toát lên tia cảm động, trầm giọngnói:

- Hạ La Cốt, tuy rằng ngươi tham dự trong đó, nhưng trẫmniệm tình ngươi tỉnh ngộ đúng lúc, tha chết cho ngươi, tước vị QuậnVương sửa thành Phong An Hỉ Hầu.

A Sử Na Hạ La Cốt không hề oán hận quỳ rạp trên mặt đất nói:

- Ta ơn Thiên khả hãn bệ hạ không giết. Tội nhân Hạ La Cốt ngu muội đã bị thúc phụ Xã Suất mê hoặc, suýt nữa gây nên sai lầm lớn. Sau này nguyện ý lấy thân mang tội làm một tiểu tốt, dốc sức chiến đấu vì Thiên khả hãn.

Lý Thế Dân cười ha hả:

- Trẫm từ lâu đã từng nói, chỉ cần nguyện ý dốc sức vì Đại Đường ta, trẫm tuyệt đối không để ý tới dân tộc xuất thân của hắn. Ngươi đã có lòngthành, vậy trẫm ân chuẩn. Ngươi tạm thời trở thành giáo úy dưới trướng A Sử Na đại tướng quân, nếu lập công sẽ phong thưởng thêm.

A Sử Na Hạ La Cốt ngây người trong chốc lát, không hề phản ứng. Hắn bèn đềnghị, quy công cho những lời vàng ngọc của A Sử Na Xã Nhĩ, để hắn hoàntoàn hiểu ra. Bất quá hắn minh bạch, chính mình là người mang tội, cũngkhông hy vọng xa vời lập tức được tín nhiệm, ngàn lần không thể ngờ LýThế Dân ưng thuận.

Ngẩng đầu nhìn thân thể cao ngất kiên cườngkia, giống như tòa núi cao. Hắn rốt cục minh bạch vì sao A Sử Na Xã Nhĩnói tấm lòng của Thiên khả hãn sánh ngang trời đất.

Hắn bỗng nhiên kích động khôn xiết.

Sống cũng được, chết cũng được, người này, chính mình nhất định theo hắn!

Lý Thế Dân không cần nói nhiều lời thêm nữa:

- Tiền phương dẫn đường, trẫm muốn đích thân đi cứu A Sử Na đại tướng quân!

Đỗ Hà không nghĩ tới tình huống này, nhưng sự tình đã định, cũng không suy nghĩ nhiều liền đi theo bên cạnh.

A Sử Na Xã Nhĩ còn đang trong tình trạng hôn mê, bị giấu dưới giường, LýThế Dân sai thị vệ phía sau cởi bỏ dây thừng, triệu tập ngự y kiểm tracho hắn.

A Sử Na Kết Xã Suất bị bắt, còn có rất nhiều chuyện cầnxử lý, hắn không lưu lại nơi này lâu, dừng lại một hồi, phân phó đại phu chăm sóc A Sử Na Xã Nhĩ, lúc này mới rời đi.

Đương nhiên Đỗ đitheo, đi được hai bước, nhớ tới thuốc giải, liền quay lại đưa thuốc giải cho A Sử Na Hạ La Cốt, sau đó bước nhanh đuổi theo.

Lý Thế Dân nghi hoặc liếc mắt nhìn hắn nhưng không hỏi.

Đỗ Hà mỉm cười giải thích nghi hoặc nói:

- Là thuốc giải, A Sử Na Hạ La Cốt là người do dự không quyết đoán, thiếu chủ kiến, tiểu tế không quá tin tưởng, đành dùng một chút thủ đoạn bấtchính này.

Tâm tư Lý Thế Dân nhạy cảm, lập tức đoán được thủ đoạn bất chính là gì, cũng không nói gì thêm.

Đại sự quốc gia, chỉ cần đạt được mục đích, thủ đoạn bất chính mà thu đượchiệu quả tốt thì chính là thủ đoạn hay. Là một chính trị gia cao minh,hắn sao lại không hiểu?

Đỗ Hà nói tiếp:

- Thật không ngờ A Sử Na đại tướng quân chen ngang, tựa hồ có chút uổng công vô ích.

Nói tới A Sử Na Xã Nhĩ, Lý Thế Dân thở dài nói:

- A Sử Na đại tướng quân trung thành với trẫm như vậy, trẫm thực sự không nên nghi ngờ hắn!

Đỗ Hà không hề nói xen vào, A Sử Na Xã Nhĩ và A Sử Na Kết Xã Suất có quanhệ không phải bình thường, hoài nghi là điều tất yếu. Bất quá, hắn ngaytừ ngày đầu tiên đã rất tin tưởng A Sử Na Xã Nhĩ. Thông hiểu lịch sử,chính là một trong những nhân tố quan trọng nhất giúp hắn ngang dọc ĐạiĐường.

Bởi vì triều Đường khai sáng chính sách đối ngoại, cho nên sở hữu rất nhiều tướng lĩnh dị tộc. Tương đối nổi danh như Khế Tất HàLực, Chấp Thất Tư Lực, A Sử Na Xã Nhĩ, Lý Quang Bật, Cao Tiên Chi, CaThư Hàn đều là người dị tộc, hơn nữa nói về độ trung thành không hề thua kém tướng lĩnh Trung Nguyên, thậm chí chỉ có hơn không kém.

Đầu đời Đường có ba vị Khế Tất Hà Lực, Chất Thất Tư Lực, A Sử Na Xã Nhĩ.

Vì vậy ngay từ đầu Đỗ Hà không nghĩ A Sử Na Xã Nhĩ thông đồng với A Sử Na Kết Xã Suất làm bậy.

Bất quá trải qua chuyện này, tránh đêm dài lắm mộng, hẳn là phải nhanh chóng thu phục người Đột Quyết.

Nghĩ tới đây, trong đầu Đỗ Hà nảy sinh ý nghĩ hoàn toàn mới, tâm tư thay đổi thật nhanh, dần dần trong đầu hiện lên kế hoạch hoàn toàn mới, thầmnghĩ:

- Nếu như thuận lợi, Đại Đường ta hẳn là phải cảm tạ A Sử Na Kết Xã Suất mới đúng.

Lý Thế Dân dẫn A Sử Na Kết Xã Suất quay về doanh địa.

Dụng tâm hiểm ác của A Sử Na Kết Xã Suất thoáng chốc được lan truyền, tintức này tựa như đá ném trời kinh động năm châu, toàn bộ doanh trại quânđội đều nổ tung.

Vốn A Sử Na Kết Xã Suất bởi vì chuyện thuần phục ngựa và yến hội luận võ, phần lớn mọi người đều bất mãn chán ghét hắn,vừa nghe nói hắn dự định mưu hại hoàng đế đế quốc Đại Đường, trong lòngtràn đầy căm phẫn, bấy giờ nổi lên đủ lời phê phán nối liền không dứt.

Đỗ Hà về tới doanh trướng, liền một mình tại doanh trướng nghĩ đến ý nghĩ bất chợt của chính mình khi trước.

Hắn biết Lý Thế Dân nhất định đau đầu vì chuyện người Đột Quyết trung thành với triều đại trước.

Dung hợp một dân tộc không phải chuyện dễ dàng, Đường triều tiêu diệt đôngĐột Quyết, lãnh thổ bách tính đông Đột Quyết hóa thành của chính mình.Bất quá, bởi vì chủng tộc khác nhau, đó là điều khó có thể hữu hảo. Đốivới việc này, Lý Thế Dân kiêng kỵ, đau đầu là điều tự nhiên, đổi lại bất cứ vị hoàng đế nào cũng sẽ như vậy.

Bởi vì người Đột Quyết làdân tộc sống du mục, người trong tộc bất luận là nam hay nữ đều biếtcưỡi ngựa bắn cung, chỉ cần luyện tập, bách tính Đột Quyết đều có thểtrở thành binh sĩ tinh nhuệ dũng mãnh thiện chiến. Cho nên đối mặt vớihơn mười vạn bách tính Đột Quyết, bất cứ vị hoàng đế nào cũng không thểthờ ơ.

Mấu chốt chính là, trước khi trở thành binh sĩ tinh nhuệ, thân phận của bọn họ chỉ là dân đen.

Tàn sát hàng binh hàng tốt, còn có thể hợp đạo hợp nghĩa, nhưng nếu tàn sát bách tích tay không tấc sắt, vậy không hợp đạo nghĩa, nhất là diệt sạch chủng tộc hơn mười vạn, trên trăm vạn.

Nếu như Lý Thế Dân dám làm như thế, toàn bộ thiên hạ đều đâm vào xương sống của hắn.

Giết cũng không được, không giết cũng không được, dưới tình hình như vậy, Lý Thế Dân lựa chọn phương pháp chiết trung, để bách tính, binh mã, tướnglĩnh Đột Quyết tách riêng biệt, quản chế trong tay. Tất cả tướng lĩnhđều nhậm chức tại Trường An, tất cả bách tính đều sống tại vùng khí hậuphong phú, tất cả binh mã dị tộc đều đóng tại biên giới Đại Đường.

Kể từ đó, quân, tướng lĩnh, bách tính trong lúc đó tương hỗ kiềm hãm lẫn nhau.

Quân tốt nghĩ phản thì kiêng kỵ tướng lĩnh và bách tính nằm trong tay ĐạiĐường; tướng lĩnh nghĩ phản thì kiêng kỵ binh mã và bách tính nằm trongtay Đại Đường; bách tính muốn phải cũng nghĩ như vậy.

Dưới chínhsách kiềm hãm cao minh như vậy, người Đột Quyết trung thành với đờitrước muốn làm phản cũng hầu như không có khả năng. Cho nên A Sử Na KếtXã Suất mới bí quá hóa liều, bởi vì chỉ có bắt giữ Lý Thế Dân, khiến hắn hạ lệnh mới có thể để tướng lĩnh, bách tính, quân đội tập hợp một chỗ.Hình thành dân tộc Đột Quyết chỉnh thể hoàn chỉnh.

Không cần bàncãi, thủ đoạn như vậy của Lý Thế Dân thực sự cao minh, hạn chế khả năngdi dân Đột Quyết làm phản một cách hữu hiệu nhất, thế nhưng một chiêunày thủy chung chỉ trị được phần ngọn mà không trị được phần gốc. Di dân Đột Quyết thủy chung vẫn là di dân Đột Quyết không thể trở thành báchtính Đại Đường, không thể dung hòa.

Trong lòng Đỗ Hà suy nghĩchính là việc này, để đông Đột Quyết hoàn toàn biến mất trên lịch sử vàdung hợp với Đại Đường thành một, đây là chuyện tình vô cùng khó khăn.Nhưng bởi vì A Sử Na Kết Xã Suất hồ hồ, lại tạo cho Đại Đường một cơ hội hoàn mỹ.

Tâm tư thông suốt, Đỗ Hà nhếch lên tia mỉm cười, trực tiếp rời khỏi doanh trướng tìm Lý Thế Dân hiến kế.

Lý Thế Dân trong doanh trướng cùng với Phong Huyền Linh, Đỗ Như Hối thương nghị chuyện tình người Đột Quyết.

Lý Thế Dân là một trong những Quân Vương ưu tú nhất Hoa Hạ, hắn biết rõnăng lực của từng người. Ba vị tể tướng hắn tín nhiệm nhất chính làPhòng Huyền Linh, Đỗ Như Hối, Ngụy Chinh, bọn họ mỗi người mỗi vẻ.

Phong và Đỗ nhiều thủ đoạn dùng đối ngoại, Ngụy Chinh nhân từ dùng đối nội.

Chuyện người Đột Quyết là sách lược đối ngoại, vì vậy hắn mời hai người Phongvà Đỗ, không hề suy nghĩ mời Ngụy Chinh. Hiển nhiên là lo lắng NgụyChinh nói đến tư tưởng chủ nghĩa nhân đạo gì đó, không giúp được gì,ngược lại khiến bọn họ thêm phiền phức.

Ngay khi bọn họ đi vào trọng tâm câu chuyện, kẻ hỏi người đáp, đột nhiên nghe được tin Đỗ Hà cầu kiến.

Lý Thế Dân, Phong Huyền Linh đều nhìn về phía Đỗ Như Hối.

Đỗ Như Hối khẽ lắc đầu, biểu tình lộ vẻ không biết.

Lý Thế Dân trầm ngâm trong chốc lát, nói:

- Mời hắn tới!

Đám quân thần bọn họ đang thương nghị đại sự quốc gia, vốn không cho phép người khác đến quấy rối.

Nhưng Lý Thế Dân biết tài năng của Đỗ Hà, nên muốn nghe ý kiến của hắn, phá lệ để hắn đi vào thương nghị.

Đỗ Hà nhận được thông báo, trong lòng có diệu kế, liền mỉm cười đi vào bên trong, liếc mắt nhìn thoáng qua phát hiện lão gia tử đã ở đây, lập tứcsắc mặt biến đổi, thái độ cũng biến đổi 180 độ, kéo vạt áo ngay ngắn,biểu tình ra vẻ nghiêm túc ăn nói trang trọng, trầm ổn dị thường.

Biến hóa kia đều hiện trong tầm mắt ba người, Lý Thế Dân, Phòng Huyền Linh cười thầm trong lòng.

Đỗ Như Hối nghiêm mặt, đầu lông mày hơi nhíu nhíu một chút.

Đỗ Hà lại âm thâm kêu khổ, đâu ngờ lão gia tử ở chỗ này, sớm biết như vậy hắn đã không tới.

Mặc dù Đỗ Như Hối không phải người cổ hủ, nhưng bản thân là người đứng đầumười tám học sĩ dưới trướng Lý Thế Dân, là đệ tử nho học nổi danh, yêucầu nhi tử phải chú trọng hình thức, mỗi tiếng nói hành động phải đạttiêu chuẩn cổ nhân, chính là “Lễ ký” .

Dù sao đi nữa muốn đi màkhông đủ sức chạy, muốn ngẩng đầu, vỗ ngực đều không thể, ngay cả bướcđi cũng đều rất khổ, không thể vượt quá giới hạn cho phép.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.