🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Mặt trời treo cao phía chân trời, ánh dương chiếu thẳng vào mặt đấtkhiến cả thiên địa trắng xóa, chiếu vào suối làm bừng lên những tia sáng phản chiếu rực rỡ.

Tiếng móng ngựa rầm rập, tiếng ngựa thở dốc phun phì phì ngày càng gần, Kim Lang kỵ đã đang điên cuồng giục ngựa lao tới.

Tuy chỉ là một đội quân 2000 người nhưng đội hình tán khai, bụi mù cuồncuộn cùng tiếng hò hét cực lớn khiến nhìn vào như một cơn đại hồng thủy.

Hơn một trăm người im im lặng lặng đứng xem bên bờ sông bên kia, cũng không khỏi có chút biến sắc.

Nhất là Lý Dật Phong, cùng Linh Linh, bọn họ lúc mới bước chân vào giang hồđã xem qua không ít trận chiến nhưng giao phong trên sa trường như thếvẫn là giáp mặt lần đầu tiên, mới biết nhân lực cũng có thời điểm mạnhđến bao nhiêu nhưng đối mặt với kỵ binh trùng kích cũng không làm nênchuyện gì.

- Cũng may có dòng suối ngăn cản, nếu không chắc chúng ta bị đạp thành thịt nát rồi.

Ba Vũ Hưng cũng bị khí thế đối phương chấn nhiếp, líu lưỡi.

- Không ổn!

Người lên tiếng chính là thân vệ Ngõa Lan Tư của A Sử Na Xã Nhĩ, hắn đi theo A Sử Na Xã Nhĩ đã mười năm lâu, mưa dầm thấm đất, cũng có biết binh phápvà chiến thuật của kỵ binh thảo nguyên, nghiêm nghị nói:

- Trướckhi bị đạp thành thịt nát thì chắc chúng ta đã bị biến thành tổ ong vòvẽ. Người trong thảo nguyên đều thiện xạ, trước khi đột kích sẽ bắn loạn một hồi. Suối rộng không quá 35 bước, đến lúc đó ngàn vạn mũi tên bắntới thì chúng ta sao có thể tránh.

Đám Lý Dật Phong, Ba Vũ Hưng biến sắc, tuyệt đối không ngờ điểm này.

Cái này không trong nghề không biết tình hình nghề đó, bọn họ đều chưa từng trải qua chiến trường, đối với thuật dùng binh hoàn toàn không biết.

- Tên nỏ tầm bắn bao nhiêu, có thể so sánh cung tiễn?

Tần Dục trầm mặc hồi lâu, nhìn vào tên nỏ trên người Ngõa Lan Tư. Đườngtriều quốc lực cường thịnh, bọn họ không có cung tiễn thủ chính thống,cũng không cần huấn luyện vì với tài lực của mình thì chính sách là phân phối tên nỏ cho từng quân tốt.

Tên nỏ là đồ chơi công nghệ cao,không cần trải qua nghiêm khắc luyện tập cũng có thể phát huy uy lực, cơ hồ đã thay thế địa vị Cung Tiễn Thủ.

Tần Dục mặc dù không biếtbinh pháp, nhưng hắn học tập Đỗ Hà khinh công cùng ám khí, với tư cáchlà một tay thiện nghệ ám khí rất mẫn cảm với tầm bắn.

Ngõa Lan Tư nói:

- Tầm bắn sát thương của cung tiễn Đột Quyết chừng 130 bước, mỗi chúng ta đều có tên nỏ mới nhất của Đại Đường, tầm bắn sát thương trong vòng 200 nhưng người trong thảo nguyên không mặc áo giáp nên trong vòng 250 cóthể tạo thành tổn thương hữu hiệu.

Lý Dật Phong sáng mắt:

- Sao chúng ta không lui đến 250 bước, lợi dụng nước sông tạm thời ngănbước kỵ binh đối phương, lại dùng ưu thế tầm bắn hạ uy phong bọn chúng.

Ngõa Lan Tư cười nói:

- Ý kiến hay!

Mặc dù một đoàn người cũng chưa từng học qua bất luận binh pháp thao lược,hành quân bày trận nhưng giờ phút này lại có thể căn cứ vào điểm thiếuhụt của đối phương để đưa ra cách ứng đối cao minh, cũng thể thấy trítuệ xuất chúng của nhân loại.

Nước sông không rộng, cũng khôngchảy xiết, nhưng trong chỗ sâu nhất vẫn quá ngực người, cũng ngập ngựa,vô hình tạo thành một đạo phòng tuyến, cấp cho bọn họ cơ hội phản kích.

Mạc Hạ Ba Cáp thần sắc nghiêm túc nhìn ra xa bờ bên kia, trên lưng hắn đậumột con thần ưng Hải Đông Thanh hùng tráng. Con Hải Đông Thanh chỉ dàinửa thước nhưng cặp mắt cực kỳ lợi hại.

- Thiếu tộc trưởng, không thể tưởng được bọn chúng chỉ có từng đó lại dám đón đánh?

Thống soái Bối Nhĩ Khắc cũng lộ vẻ nghiêm túc, bọn họ sớm đã được chứng kiếnsự lợi hại của liên nỏ Đại Đường, nhất thời cũng không dám tiến lên.

Mạc Hạ Ba Cáp cũng không ngoài ý muốn nói:

- A Sử Na Xã Nhĩ, Chấp Thất Tư Lực đều là chiến tướng nổi danh trên thảonguyên chúng ta, làm sao có thể không biết liều chết chạy trốn ngược lại sẽ lâm vào bại vong. Một mặt phái người phân biệt cầu Nhạn Môn Quan vàquân doanh, một mặt lợi dụng thiên thời địa lợi ngăn quân ta mới là lựachọn lý trí nhất. Chỉ là...... bọn chúng nghìn tính vạn tính vẫn khôngtính đến chúng ta đã nắm giữ thuật huấn ưng thất truyền, có hùng ưng Hải Đông Thanh quan sát nhất cử nhất động.

- Chúng ta án binh bất động ở đây, chỉ cần đợi binh mã các hướng vây lại vậy thì tiêu diệt bọn chúng dễ như trở bàn tay.

- Không được!

Mạc Hạ Ba Cáp quả quyết cự tuyệt:

- Nơi này cách Nhạn Môn Quan và quân doanh quá gần, thời gian kéo càngdài, đối với chúng ta càng bất lợi, phải tốc chiến tốc thắng. Tiếncông............ để đội thứ hai xung phong.

Trong tay Mạc Hạ BaCáp có hai đội binh mã, thứ nhất là đội thân binh Kim Lang quân của Lĩnh Lợi Khả Hãn tung hoành thảo nguyên, là đội binh mã mạnh nhất dướitrướng hắn, một đội khác kiến tạo lúc làm mã tặc ở Úc Quân sơn, đều làhạng cùng hung cực ác, mỗi người dũng mãnh gan dạ nhưng so với Kim Langquân lại phải kém sắc rất nhiều.

- Ô ô.

Tiếng tù vào xung trận vang lên.

Quân tiên phong đã gần bờ suối, dù kỹ thuật cưỡi ngựa cao siêu của ngườithảo nguyên khi gặp nước chảy cũng không làm khó được bọn họ nhưng dùsao tốc độ cũng bị lực nước chảy hạn chế.

- Bắn tên, thấy đối phương đã vào nước.

Lý Dật Phong, Ngõa Lan Tư cùng kêu lên hét to.

Tên nỏ đầy trời phá không bay đến!

Trong chốc lát, tên nỏ truy hồn đoạt mệnh xuyên thấu người ngựa, thường mộtmũi tên xuyên thấu hai ba người khiến đội ngũ phút chốc hỗn loạn.

Mạc Hạ Ba Cáp trợn mắt cứng lưỡi, tuy sớm đã ý thức được lực lượng kinhkhủng của tên nỏ Đường triều nhưng tuyệt đối không thể tưởng được uy lực lại to lớn như vậy.

Tên nỏ có một lịch sử phát triển khá dài,sớm nhất là Tần nỏ của Tần triều, đến Hán triều là cường nỏ, thời Tamquốc, Gia Cát Lượng phát minh liên hoàn nỏ cho đến Đường triều thì tốcđộ của tên nỏ đã đạt đến cực hạn, một phát có thể bắn được hai mươi mũitên, hơn nữa uy lực không kém.

Tống triều sau này bởi vì đồngnhất thời kỳ Liêu quốc, Tây Hạ, Kim quốc nên trình độ văn hóa đã có tiến bộ thực chất, ngay cả thân thiết giáp cũng có, vượt xa hiệu quả cung nỏ bình thường cho nên người Hán đã phát minh ra Thần tý cung.

Chỉ là Thần tý cung tuy uy lực kinh người nhưng tốc độ lại không thể nói.

Không hề nghi ngờ, trong thời kỳ vũ khí lạnh thì cung nỏ Đường triều là vũkhí có sức sát thương và tốc độ lớn nhất. Cường nỏ hiện giờ còn được ĐỗHà cải tiến, uy lực tốc độ càng tốt hơn, đối phó với kỵ binh không cógiáp trụ dưới trướng Mạc Hạ Ba Cáp càng có lực sát thương không gì sánhđược.

- Bắn liên tục!

Lý Dật Phong cũng vì uy lực của liên nỏ Đường triều mà cảm thấy tim đập nhanh, nhưng cũng biết chỉ cần đốiphương qua sông giáp đấu thì uy lực của tên nỏ không thể nào phát huy,phải giữ khống chế chúng ở bờ sông bên kia.

Quân tốt bắn tên đềulà thân binh có kinh nghiệm huấn luyện, không cần Lý Dật Phong khuyênbảo, bọn họ đã dùng phép bắn vạn nỏ điệp triển khai thay phiên, khôngngừng nghỉ xạ kích.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.