Thời gian mười ngày thoáng chốc trôi qua.
Cuối cùng cũng đến ngày công sơn, hôm nay Đỗ Hà chiêu tập chư tướng.
Hơn mười vị tướng quân của Tiết Duyên Đà như trâu đực động dục, vằn đỏ hai mắt.
Dân tộc thiện chiến trên thảo nguyên có chấp nhất khác biệt với quân công,Đỗ Hà trốn chiến đấu liên tục trong nửa tháng như áp lò xo, đè ép ý chíchiến đấu của bọn họ lại một chỗ, vào ngày xuất chiến chính thức bộcphát.
Đỗ Hà cao giọng nói:
- Trải qua nhiều ngày điều trađã xác định đám mã tặc Mạc Hạ Ba Cáp đã bị chúng ta bức bách tới sâutrong sơn lâm. Ta quyết định chia binh làm năm đường, từ năm con đườngchủ đạo này tiến lên bao vây đám mã tặc. Đại quân năm đường ai công pháMạc Hạ Ba Cáp ở sơn trại sau núi trước người đó sẽ lập đại công, dũng sĩ phá cửa tiến vào sẽ được coi là dũng giả phá trộm. Ta tất nhiên sẽ bẩmbáo công tích của bọn họ với Di Nam Khả Hãn... Chỉ là, nếu để đại quânta suất lĩnh công phá sơn trại trước một bước, phần thưởng gì đó sẽkhông có phần của các ngươi.
Hắn nhếch miệng cười khẽ, tựa hồ thắng lợi với hắn là chuyện rất dễ dàng.
Chư tướng vừa nghe Đỗ Hà nói thế, hai mắt vốn đỏ ngầu càng hiện lên dị sắc.
Mặc dù bọn họ đã không còn bất cứ lòng coi thường nào đối với Đỗ Hà, nhưngtrong mắt bọn họ Đỗ Hà vẫn là một tên tiểu tử nhãi ranh, là một ngườingoại tộc. Bọn họ há có thể để mình chịu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-dao-soai/2150905/chuong-525.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.