Trường Nhạc xuất hiện, Lý Thừa Càn lập tức trở nên yếu ớt, trên mặt biến sắc, từ phẫn nộ chuyển thành kinh ngạc, từ kinh ngạc chuyển thành chộtdạ, tiếp đến từ chột dạ trở thành sợ hãi, sau đó sợ hãi lại lộ rõ biểutình đâm lao phải theo lao, do dự một hồi lâu, hắn ôn nhu cười nói:
- Trường Nhạc, tại sao muội cũng tới...
- Còn có ta đây!
Cao Dương không cam lòng, lúc đó cũng ưỡn ngực ngẩng đầu chạy tới.
Lý Thừa Càn trợn tròn mắt, khóe miệng co quắp, gần như muốn khóc, tronglòng vạn phần thống khổ, hắn vô cùng hận Đỗ Hà, trong mắt cũng chỉ cómột mình Đỗ Hà, do đó bỏ qua Trường Nhạc, Cao Dương đứng một bên, chođến khi Cao Dương chạy tới mới phát hiện hai người, muốn hối hận cũngkhông kịp.
Hắn có chút sợ hãi, nhưng không lo lắng. Bởi vì tâm tư Trường Nhạc rất mềm mỏng, chính mình thân là ca ca của nàng, cho dù làm sai trái, khi không có ai thành khẩn nói lời xin lỗi, cười nói vài lờihữu ích, với tính cách của Trường Nhạc, nàng sẽ không so đo tính toán.Nhiều nhất chỉ là ngày hôm này mất chút thể diện, sẽ không kinh động tới Lý Thế Dân.
Một mình Cao Dương, Lý Thừa Càn cũng không sợ. Thứnhất, dù Cao Dương là người Lý Thế Dân yêu quý, nhưng dù sao cũng khôngphải Trường Nhạc. Thứ hai, tích cách Cao Dương quái dị, thích khuếch đại sự thực, Lý Thế Dân chưa hẳn đã tin tất cả lời nàng nói.
Nhưng hai người cùng xuất hiện, Lý Thừa Càn lại kinh hãi.
Trường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-dao-soai/2150833/chuong-561.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.